Thoáng chốc ngày nghỉ đã kết thúc, tờ mờ sáng ngày hôm sau Từ Viện Sơ cùng Cố Minh Thần đã chuẩn bị lên đường.
"Mẹ, bố nhớ ăn uống đầy đủ nhé." Từ Viện Sơ ôm mẹ rồi tới ôm bố, đôi mắt phiếm hồng dường như sắp khóc, sống xa nhà khổ thế đấy mỗi lần về quê xong quay lại làm việc y như rằng lại một trận chia ly đẫm nước mắt.
"Chú, dì cháu xin phép." Cố Minh Thần mang quà quê xếp vào trong cốp xe, chào tạm biệt bố mẹ Từ.
"Hai đứa đi đi, đến nơi gọi về cho mẹ." Bà Từ lưu luyến mỉm cười đưa tay vẫy.
"Ông thấy thế nào, tôi đã bàn qua với Thục Sinh, trước hết cho hai đứa nó đính hôn trước cho tiện qua lại." Bà Từ nhìn theo chiếc xe đi xa dần, thu lại tầm mắt nói với Ba Từ.
Chiều nay bà định đi sang xóm bên xem chút nhân duyên cho hai đứa nhỏ, đồng thời hỏi ý thầy xem ngày tốt lành luôn.
"Con bé thích tôi không có kiến gì." Ông Từ quay người đi vào trong nhà, ông cảm thấy con gái còn nhỏ chưa cần kết hôn sớm như vậy, thời gian này nên thỏa mái ra ngoài gặp gỡ bạn bè, bó mình trong cuộc sống hôn nhân còn đâu là tự do.
Bà Từ thấy thái độ không vui của chồng, khẽ lườm. Ông ấy thì biết cái gì, bà lo nghĩ vì con mà thôi, quanh năm suốt tháng một thân một mình, Thục Sinh là người hiền lành, bà tin cô ấy sẽ đối xử tốt với con gái mình.
Từ Viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-truc-ma/2821490/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.