Một đêm tu luyện Dương Hiểu Đồng cảm thấy tinh thần sảng khoái, chuyện tối hôm qua về Lam Toàn cũng không quấy nhiễu cô bao lâu, rất nhanh đã tiến vào trạng thái tu luyện. Trong Thiên Hàng Bảo Điển cùng Linh nhi học tập khinh công giai đoạn thứ hai cũng sắp đại thành, với tốc độ bây giờ của Dương Hiểu Đồng trừ Linh nhi chắc không có người nào có thể đuổi theo.
Đương nhiên Dương Hiểu Đồng còn có một chuyện rất tò mò đó là tốc độ của Trương Doãn Kiệt so với mình thì như thế nào, lần trước cô thấy rất rõ ràng tốc độ của anh rất nhanh, thậm chí so với mình con nhanh hơn, chỉ có điều bây giờ thân pháp của mình cũng có tiến bộ, cũng không biết hiện tại rốt cuộc ai nhanh hơn.
Nhớ tới Trương Doãn Kiệt, Dương Hiểu Đồng không khỏi nhớ lại buổi tối kiều diễm kia, mấy ngày nay không nhìn thấy anh cũng không biết vết thương của anh đã khỏi chưa. Bởi vì trước đó vẫn tận lực trốn tránh, cô luôn không dám nghĩ tới phương diện này, giờ nhớ tới lại cảm giác mình không nên như vậy, anh ấy bị thương là vì mình mà.
Nghĩ tới đây, Dương Hiểu Đồng không khỏi cầm iphone màu đỏ sắc táo của mình lên, bấm gọi điện cho Trương Doãn Kiệt.
Trương Doãn Kiệt đang ở nhà ăn bữa sáng nhìn di động hiện hai chữ “Hiểu Đồng”, khóe miệng lộ ra nụ cười xán lạn, hoàn toàn khác so với nụ cười ôn nhu thường ngày, đây là nụ cười hạnh phúc xuất phát tự tận đáy lòng.
“Hiểu Đồng?”
“Doãn Kiệt, vết thương của anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874611/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.