Edit: Vô Tâm
Beta: Sally
Dương Hiểu Đồng đã cứu ba người bọn họ, cho nên tất nhiên ba người bọn họ cũng không muốn giấu giếm gì.
Nghe Dương Hiểu Đồng hỏi, Trương Vân không khỏi thở dài nói: “Vốn ba huynh đệ chúng ta ở quê mở một quán cơm. Mặc dù không nói tới cực kì náo nhiệt nhưng cũng buôn bán không tệ. Thế nhưng quán cơm sát vách quan hệ với chúng ta vẫn luôn không tốt, có một lần bọn họ cố ý chạy tới gây sự, dọa tất cả khách hàng chạy đi, rồi còn muốn hủy việc làm ăn của chúng ta. Người không phạm ta, ta không phạm người, đối phương cũng đã bắt nạt tới trước cửa rồi, chúng ta đương nhiên không có khả năng nén giận, cứ như vậy hai bên làm rùm beng lên, cuối cùng càng náo đến mức đánh nhau, trong cơn tức giận chúng ta đánh tàn phế vài người tới quấy rối quán cơm, cũng bởi vậy mà bị kiện cáo, rồi bị bắt ngồi tù.”
Nói đến đây, sắc mặt Trương Vân lại càng hiện lên vẻ phẫn nộ: “Ba người chúng ta chỉ bị chịu án hai năm, hiện tại đã đi tù hơn một năm, còn nửa năm nữa chúng ta có thể được thả ra, nhưng không nghĩ tới những thứ cảnh sát thối tha kia, sau khi nhận tiền của mấy kẻ nhà giàu, thế nhưng trao đổi thân phận ba người chúng ta với ba tên nhận án tử hình, một tháng sau chuẩn bị để ba người chúng ta thay thế ba người bọn chúng đi chấp hành tử hình! Ba người chúng ta cũng là dưới cơ hội ngẫu nhiên mới biết, nếu không chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874584/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.