Hai người hung hăng nhìn đối phương, trong lúc nhất thờiai cũng không mở miệng nói chuyện. Dương Hiểu Đồng cũng không sao cả, dù sao Ngô Đại Hải này oán hận cô, thế nhưng cô lại không có cảm giác gìquá lớn.
“Con nhỏ chết tiệt, không ngờ mày lại xuất hiện trước mặt tao.” Ngô Đại Hải vẫn nhịn không được mở miệng lên tiếng trước.
Dương Hiểu Đồng không sao cả nhìn hắn, nói: “Còn chưa có chết đâu,muốn chết chính là ông. Nếu không muốn chết liền tránh ra, tôi khôngmuốn lại cùng với ông có thêm dây dưa gì nữa.“
Dương Hiểu Đồng hướng phía bên cạnh nhảy một bước muốn đi, nhưng ngaylập tức Ngô Đại Hải lại chắn đường đi của Dương Hiểu Đồng: “Còn muốn chạy? Không dễ dàng như vậy. Mày nếu như vẫn luôn ở Ám Kim Mai Côi bênkia, tao không có cách nào hạ thủ, nhưng hôm nay mày đã trong tay củatao, sẽ không dễ dàng rời đi như vậy.”
Khóe miệng Dương Hiểu Đồng hiện ra tươi cười nghiền ngẫm, nghe lời Ngô Đại Hải thật cảm thấy có chút buồn cười.
“Như vậy ông còn muốn thế nào?”
Ngô Đại Hải tới gần bên người Dương Hiểu Đồng, khoảng cách giữa haingười hết sức gần, đổi lại là cô gái bình thường khác sợ là đã sớm luivề phía sau, mà Dương Hiểu Đồng lại vẫn đứng tại chỗ không có chút ý tứlui về phía sau nào, trong mắt có cũng chỉ là không thèm để ý.
Người đàn ông này thật đúng là chỉ có cậy mạnh, người một chút cũngkhông biết động não. Lần đầu tiên cô có thể đánh bại hắn, lần thứ haicũng vẫn như cũ có thể!
Ngô Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874559/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.