Lúc này Lâm Kiệt và Vương Đào đang nhàn nhã ngồi trongphòng làm việc tương đối khách sáo nói chuyện, Vương Đào càng khôngngừng nịnh hót Lâm Kiệt: “Lâm cục trưởng quả nhiên uy vũ, sự tìnhkhó xử lý như vậy, ngài vừa xuất mã lập tức liền đối phó được, thật làmcho người ta bội phục a!” “Đâu đâu.” Lâm Kiệt khoát tay áo, mặc dù ngoài miệng phủ nhận, thế nhưng trên mặt lại nhịn không được ý cười. Nhất là Vương Đào mộtcâu lại một câu ‘Lâm cục trưởng’, khiến cho hắn thật sự có một loại cảmgiác sắp làm cục trưởng. “Lâm cục trưởng khiêm tốn a, có năng lực như thế còn khiêm nhường như vậy, thật sự để người ta học tập a!” Bộ dáng Vương Đào thoạt nhìn thập phần thành khẩn, một phen vuốt môngngựa này theo lời hắn nói ra dường như thực sự là có chuyện lạ. Sau khi hai người hàn huyên một lúc, điện thoại Lâm Kiệt lại đột nhiênvang lên, cùng trong thời điểm đó điện thoại trạm cảnh sát cơ hồ đềuvang lên, mà nội dung lại khiến tất cả mọi người kinh ngạc, thật sự cóthể nói là khiếp sợ. Bởi vì các cuộc điện thoại, người gọi tới đều yêucầu lập tức thả Dương Hiểu Đồng, hơn nữa vị trí của Lâm Kiệt thật sự còn cần nghiên cứu thêm. Mà không ngờ tới là, tất cả người gọi điện thoại tới đều chính là ngườicó địa vị, tùy tiện tới một người cũng có thể cho Lâm Kiệt ngã xuốngđài, cái này thật là làm Lâm Kiệt thay đổi sắc mặt. Lúc trước ở Ám Kim Mai Côi mang Dương Hiểu Đồng đi, bởi vì thời giangấp, phần lớn bộ phận đều là thương nhân, thương nhân tuy nói ở phươngdiện tài lực rất không kém, thế nhưng ở chính phương diện quyền lực liền thiên thấp, nhưng chuyện này một truyền mười, mười truyền một tram,truyền ra, lập tức rất nhiều người có quyền thế đều biết. Việc buôn bán của Dương Hiểu Đồng luôn luôn căn cứ theo nguyên tắc cùngngười giao hảo, chưa bao giờ cùng bất luận kẻ nào phát sinh bất luận cái gì không thoải mái, có năng lực lại không cao ngạo, giành được hảo cảmcủa rất nhiều người, trong quá trình này người Dương Hiểu Đồng quen biết cũng không ít. Này, vừa nghe nói Dương Hiểu Đồng xảy ra chuyện, sau đóliền nhao nhao gọi điện thoại qua đây. Quyền quý tạo áp lực khiến cho sắc mặt Lâm Kiệt ngày càng khó coi, lậptức nhìn về phía Vương Đào trong mắt cũng tràn đầy oán hận, Vương Đàocòn không biết xảy ra chuyện gì, lên tiếng dò hỏi: “Lâm cục trưởng, đã xảy ra chuyện gì sao?” “Đều là bởi vì ngươi, chuyện của Dương Hiểu Đồng tại sao quyền quýbiết nhiều như vậy a, toàn bộ điện thoại đều là muốn chúng ta thả cô tara, nếu không vị trí cục phó này của ta cũng bị mất, còn trông chờ cụctrưởng cái gì? Đều là họa ngươi gây ra, ngươi nói hiện tại làm sao bâygiờ?” Lâm Kiệt nói. Trên mặt Vương Đào tràn đầy kinh ngạc, muốn nói thực lực phó cục trưởngLâm tại Thụy Thành này tuyệt đối không coi là nhỏ, vậy mà còn có ngườicó thể tạo áp lực với hắn, hơn nữa còn là rất nhiều người, như vậy, thếlực Dương Hiểu Đồng này sẽ mạnh bao nhiêu? Thảo nào lúc hắn tới cô ta một chút cũng không quan tâm “Chậc”, “Tôi đây cũng không biết a, tôi chỉ dựa theo người phía trên phân phó mà làm việc thôi.” Lâm Kiệt bực bội thở dài một hơi, sau đó vội vàng đi xử lý chuyện tìnhlàm hắn sứt đầu mẻ trán. Trước tiên, Lâm Kiệt đi tới chỗ phòng thẩm vấnDương Hiểu Đồng, mà thời điểm cửa phòng thẩm vấn mở ra lại nhìn thấycảnh bốn nữ cảnh sát toàn bộ té trên mặt đất kêu to, bộ dáng kia hẳn làbị thương không nhẹ, nhất là Đào Linh kia, bộ dáng lúc này sợ là ngay cả mẹ cô ta đều nhận không ra. Dương Hiểu Đồng nhìn thấy Lâm Kiệt tiến vào cười nói: “Làm phiền cục trưởng, như thế nào lại rảnh rỗi tới đây a?” Trong ngữ điệu đặc biệt thêm và nhấn mạnh từ ‘cục trưởng’. Lâm Kiệt đã hoàn toàn không thấy bộ dáng kiêu ngạo lúc trước, đối vớiDương Hiểu Đồng nếu kêu Lâm cục phó, bộ dáng hắn cũng không có chút nàomất hứng ngược lại cúi đầu khom lưng nói: “Dương tiểu thư, chuyện này chúng ta đã điều tra rõ ràng, là lỗi của Vương Đào, cám ơn ngài hợp tác, ngài có thể trở về rồi.” “Nha?” Lông mày nhẹ chau lại, cười chế nhạo nhìn Lâm Kiệt hỏi: “Thực sự có thể trở về sao? Vừa rồi thế nhưng ta nghe mấy người bọn hắn nóinếu như ta không thừa nhận là ta câu dẫn Vương Đào, sợ là không sống màđi ra ngoài a.” “Sao có thể?” Lâm Kiệt vừa nói, là một lần xoa mồ hôi lạnh trên trán, thật không nghĩ tới lại rước lấy một nhân vật khó dây vào như thế. “Kia đều là bọn hắn nói mò, trạm cảnh sát chúng ta rất công chính, Dươngtiểu thư tốt đẹp như vậy thì sao có thể làm ra loại chuyện này chứ?” Lâm Kiệt nói. “Thực sự là thế này phải không? Ta là người tốt vậy vì sao cảnh sát cục cảnh sát các ngươi có thể lạm dụng hình phạt riêng.” Dương Hiểu Đồng nói. Lâm Kiệt nhìn bốn người ngã xuống đất và Dương Hiểu Đồng bình yên vô sự, trong lòng cũng một hồi không biết nói gì, cái này làm sao nhìn đều làngươi ngược đãi bọn hắn, lại còn nói bọn họ đối với ngươi dụng hình, lời này nói thật đúng là kinh điển a! “Bốn người các cô cũng dám lạm dụng hình phạt riêng? Tôi thật sự không biết sẽ như vậy.” Chợt Lâm Kiệt quay đầu hướng về phía bốn người bọn họ, tức giận nói: “Bốn người các cô quả thực chính là sỉ nhục của cảnh cục, từ hôm nay trở đicác cô không cần đi làm, tôi không muốn lại phải nhìn thấy các cô nữa.“ Vẻ mặt nịnh nọt nhìn Dương Hiểu Đồng nói: “Dương tiểu thư, an bài như thế ngài có hài lòng không?” “Đây không phải là vấn đề ta hài lòng hay không hài lòng, này là sự tình cục cảnh sát các ngươi, cùng ta nhưng không có quan hệ gì, ta nàocó năng lực như vậy, có thể bình luận quyết định phó cục trưởng Lâm củangươi đây?” Dương Hiểu Đồng nói. Hiện tại bộ dáng Lâm Kiệt thật đúng là như đứng trên đống lửa, như ngồiđống than, không ngờ cô gái này đã vậy còn quá khó bảo, thế nhưng cấptrên tạo áp lực cũng là chuyện không có cách nào khác, hiện tại chỉ cóthể nói lời tốt để tống cô ta đi thôi. “Nói cũng không thể nói như vậy, nghĩa vụ của chúng tôi là làm chongười dân hài lòng, ý kiến của Dương tiểu thư cũng vô cùng quan trọng.Dương tiểu thư, như vậy, hôm nay tôi cũng không làm lãng phí thời giờcủa ngài, ngài có thể trở về đi.” Lâm Kiệt nói. Chợt Dương Hiểu Đồng lộ ra bộ dáng kinh ngạc nói: “Lâm cục phó, đãkhông phải ta câu dẫn Vương Đào, như vậy nói cách khác là Vương Đào philễ ta! Ông có phải hẳn là cho ta một công đạo hay không?” Trên mặt Dương Hiểu Đồng thoạt nhìn cả người lẫn vật đều vô hại, rơi vào trong mắt Lâm cục phó lại có vẻ dị thường khó xử. Nội tâm Lâm cục phó đang giãy giụa, hiện tại nên làm thế nào cho phải?Bên trên tạo áp lực nói nhất định phải thả Dương Hiểu Đồng ra, đươngnhiên là không thể để cho Dương Hiểu Đồng tiếp tục ngốc ở trong này, nếu không hắn không hoài nghi chút nào ngày mai chính mình có thể không cần đến cảnh cục. Nhưng trừng trị Vương Đào thế nào mà nói, như vậy rất rõ ràng hắn lạiđắc tội người của cục kiểm sát, không cần phải nói, ván này làm lớn lênnữa, vị trí kia cũng không có khả năng rơi vào trên người của hắn. Hiện tại hắn thật hối hận, nếu như lúc trước nhận được điện thoại củaVương Đào hắn nói mình ở ngoại địa, không có biện pháp đuổi tới thì tốtbao nhiêu, hiện tại vô luận nói cái gì cũng đã chậm. Trong khi cân nhắc lợi hại trên dưới, Lâm Kiệt rất nhanh liền làm ra một quyết định, một là sau này liền cục phó đều không đảm đương nổi, một là không có biện pháp làm cục trưởng, đương nhiên là loại thứ nhất tốt hơn nhiều. Đã làm quyết định, chợt trên mặt Lâm Kiệt hiện lên nụ cười tự nhận là rất sáng lạn, nói: “Chuyện này vốn chính là lỗi của Vương Đào, đương nhiên hẳn là phải cho Dươngtiểu thư một công đạo, trước chỉ là sợ làm lỡ thời gian Dương tiểu thư,mới để cho Dương Hiểu Đồng đi trước, bất luận thế nào tôi cũng sẽ hảohảo trừng trị bại hoại này.” Dương Hiểu Đồng cũng cho Lâm Kiệt một bậc thang xuống, liền nói: “Thì ra là thế, Lâm cục phó đã theo lẽ công bằng chấp pháp như thế, như vậyta liền rời đi trước! Ta cũng không muốn tiếp tục ở cảnh cục này.” Lâm Kiệt đã nói như vậy, như vậy dù cho cô đi rồi, Vương Đào cũng sẽ bịtrừng trị, bởi vì trước đó Lâm Kiệt đã làm quyết định này. Lâm Kiệt nghe thấy Dương Hiểu Đồng rốt cuộc nguyện ý đi rồi, liền lau mồ hôi đi, này thật đúng là thỉnh thần dễ tống thần khó, bất quá thần nàyhình như mời cũng không dễ dàng a. (Sally: Haha) Dương Hiểu Đồng nghênh ngang rời trạm cảnh sát, nhẹ nhàng liếc liếc mắtmột cái, trước đây ở trong mắt cô rất tôn trọng cảnh cục, bây giờ đáymắt lại hiện lên vẻ châm chọc thật sâu. Chậm rãi hướng Ám Kim Mai Côi đi, chân mày càng dần dần nhíu lại. Côphát hiện mình nghĩ không đủ chu đáo, Ám Kim Mai Côi là cô sáng tạo, nócũng không có thế lực gì đến bảo hộ, thế nhưng loại chuyện này cùngquyền quý tương giao hơn thế, bởi vì những đan dược này bọn họ cũng sẽkhông để cho Ám Kim Mai Côi xảy ra chuyện gì. Chỉ là Dương Hiểu Đồng muốn cũng không phải là điều này, cô cần xây dựng thế lực thuộc về mình mới được, cái gọi là thế lực này cũng không phảithuộc về mình, tự nhiên có một loại cảm giác rất khó chịu. Như vậy, thếlực này phải tạo dựng như thế nào? Cái này cần hảo hảo khảo cứu. Vừa đi vừa trầm tư, lấy tình hình thân thể Dương Hiểu Đồng hiện tại, thị giác thính giác so với người bình thường đều tốt hơn rất nhiều, nhưngmà đi tới đi lui, Dương Hiểu Đồng lại phát hiện có một ánh mắt oán hậnnhìn chính mình. Hướng về chỗ ánh mắt này nhìn lại, Dương Hiểu Đồng trông thấy một ngườithiếu chút nữa biến mất ở trong trí nhớ của cô, đó không phải là Nhịđương gia trước kia của bang Hải Diễm _ Ngô Đại Hải sao? Lúc này Ngô Đại Hải, trên người mặc một thân màu đen, lộ ra bên ngoài là hai tay tràn đầy tính bạo tạc, bắp thịt đầy năng lượng, ánh mắt của hắn lại gắt gao nhìn mình chằm chằm cô. Nét mặt Dương Hiểu Đồng lộ ra vẻ mỉm cười, trước đó cô ở chỗ Ngô Đại Hải và một đám người vây lại đánh nhau, suýt nữa xảy ra nguy hiểm, thếnhưng tu vi bây giờ của cô so với trước kia mà nói kia cũng không chỉtăng một cấp bậc! Dù cho thực lực Ngô Đại Hải có đề thăng, cũng sẽ không đề thăng nhanh như cô. Dù sao, theo trình độ cô tu luyện, đề cao cũng không chỉ là kỹ xảo đánhnhau kịch liệt, nhiều hơn là cường độ thân thể cùng với năng lực cảmquan, tất cả tổng hợp lại, tự nhiên là cô có tự tin hoàn toàn đánh bạiNgô Đại Hải. Thấy Ngô Đại Hải vẫn đang nhìn mình, Dương Hiểu Đồng cũng nhíu mày nhìnNgô Đại Hải, lúc trước lo lắng hắn trả thù, hắn vẫn không có hành độngnhúc nhích gì, thời gian dài để cô nghĩ rằng Ngô Đại Hải đã buông tha,thế nhưng bộ dáng hắn bây giờ, rất rõ ràng hắn cũng không có tiêu tansuy nghĩ. Nói cũng phải, hắn – một Nhị đương gia hắc bang đệ nhất lại bị một côgái nhỏ danh tiếng điều chưa biết tới đánh bại, ở trước mặt nhiều đàn em như vậy, mặt mũi này ném đi đích thực là có chút mất mặt. Ngô Đại Hải thấy Dương Hiểu Đồng cũng nhìn thấy mình, trên mặt cũng làlộ vẻ ngoan sắc (độc ác + sắc bén). Gương mặt này dù cho hóa thành trohắn đều nhớ, mặc dù bây giờ cô ta trở nên xinh đẹp hơn so với trước đây, gần đây qua báo chí cũng nhiều lần nhìn thấy hình của cô ta, thế nhưngnữ nhân này cô ta vĩnh viễn là sỉ nhục của hắn! Lúc trước sau khi được đưa trở về, hắn nhịn không được nghĩ muốn báothù, không ngờ cuối cùng không ngờ lại có thế lực lớn đến áp chế bọn họ, một khi hắn đối với Dương gia áp dụng hành động, như vậy đối phương sẽdùng hết biện pháp đến đả kích bang Hải Diễm, rất hiển nhiên, đại giớinhư vậy bọn hắn trả không nổi. Cho nên đến bây giờ hắn vẫn không có động tác nhúc nhích gì, không nghĩ tới hôm nay lại ở chỗ này gặp được cô ta, thực sự là oan gia ngõ hẹp!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]