"Tôi cảm thấy anh chắc hẳn nên nghe cái này trước đã." Nói xong, Vương Phong trực tiếp mở ghi âm vừa rồi ra.
Trong điện thoại di động vang lên tiếng đám người Vương Phong nói chuyện từ khi bước vào cửa, lời lẽ vô cùng rõ tích, một chữ cũng không sót.
Nhìn thấy được cảnh tượng như vậy, sắc mặt Lưu Tinh Quang trắng bệch, hai chân mềm nhũn lại trực tiếp co quắp ngồi trên mặt đất, hắn biết, cuộc sống chính trị của mình thật sự đã kết thúc rồi.
Sau khi nghe được phần ghi âm trong điện thoại di động của Vương Phong, vẻ mặt Cảnh Dịch cũng lại thay đổi, mãi đến khi ghi âm cuối cùng cũng kết thúc, sắc mặt của hắn đã sớm tái mét.
Lưu Tinh Quang là em vợ của hắn, người cũng dựa vào địa vị của hắn mới làm được tới vị trí này, dù nói là thư ký, thật ra cả ngày hắn chẳng làm gì cả, chỉ là một kẻ nhàn hạ ngồi không hưởng lương mà thôi.
Cậu em vợ của mình vô cùng không an phận, luôn làm ra một vài chuyện mờ ám, điều này hắn có biết, nhưng nể mặt là em vợ mình, Cảnh Dịch đều nhịn, nhưng hiện tại hắn không ngờ quang minh chính đại tham ô nhận hối lộ, đồng thời còn để cho người khác nắm được chứng cứ, điều này bảo trong lòng Cảnh Dịch làm sao có thể không tức giận được?
Cả ngày ở nơi đây không làm gì nhận được lương đã không tệ, lại còn đòi người khác hai triệu, người như vậy, đã có thể nói là hết có thuốc chữa, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175982/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.