"Đi, chúng ta đi ngân hàng trước." Đi ra khỏi công ty, Vương Phong vừa đi vừa nói chuyện.
"Đi ngân hàng làm cái gì?" Nghe được lời Vương Phong nói, hai người Cố Bình và Ngô Giai Di đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Các người tạm thời không cần quan tâm, dù sao tôi có việc cần tiền là được rồi." Vương Phong mở miệng, giọng nói cũng có phần thần bí.
Tuy nhiên Vương Phong muốn lấy tiền, bọn họ cũng không có quyền can thiệp, cho nên bọn họ không thể làm gì khác hơn là theo Vương Phong đi tới một ngân hàng gần đó, rút từ bên trong ra tròn hai triệu.
"Em hai, chẳng lẽ em thật sự ngốc đến mức muốn đưa tiền cho đối phương sao?" Nhìn thấy được Vương Phong lấy ra nhiều tiền như vậy, hai người Cố Bình đều có chút nóng nảy.
Vương Phong làm việc vẫn luôn rất đáng tin, chỉ là hiện tại hắn muốn vội vàng đưa tiền cho người ta sao?
"Ha hả, đại ca anh cho rằng tôi là kẻ ngu si như vậy sao?" Nghe được hai người Cố Bình nói, khóe miệng Vương Phong lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó mới thâm trầm nói: "Nếu hắn đòi tiền, em lại dùng tiền đập chết hắn, hơn nữa em còn muốn hắn trực tiếp mất việc, thân bại danh liệt."
"Được, mọi chuyện bọn anh đều nghe theo em." Nhìn bộ dáng này của Vương Phong, bọn họ cũng biết Vương Phong nhất định đã có chủ ý, chỉ cần không ngốc đến mức đưa tiền cho người ta là được.
Đám người Vương Phong ngồi lên xe, trực tiếp đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175980/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.