Bây giờ chỉ cần nhìn thấy mì tôm là cô lập tức có cảm giác buồn nôn, thật sự rất chán ăn.
“Ai bảo em không biết tự chăm sóc bản thân mình như thế chứ.” Nhìn Tử Sa bước tới, Bối Vân Tuyết cười sau đó ôn nhu nói: “Vậy nhanh đến đây ăn đi, không ăn đợi chút nữa nguội hết giờ.”
“Vâng, chị Tuyết thật tốt.” Tử Sa ôm lấy Bối Vân Tuyết hung hăng hôn lên mặt cô một cái sau cười hì hì thoải mái đi ăn sáng.
Không bao lâu sau, Vương Phong cũng tắm rửa xong tới đây, nhìn thấy Tử Sa đang ăn Vương Phong hận tới mức chỉ muốn đạp cô từ trên ghế xuống.
Bữa cơm sáng tình yêu của Vân Tuyết trước đây có Đường Ngải Nhu cướp, bây giờ cô không có ở đây lại xuất hiện một Tử Sa. Nếu như hai người bọn họ cùng ở nhà thì làm gì còn cơm của Vương Phong nữa, chỉ có thức ăn thừa thôi.
“Mau lại đây ăn cơm, đợi chút nữa ăn xong chúng ta cùng ra ngoài.” Nhìn thấy Vương Phong Bối Vân Tuyết vẫy tay với hắn.
“Hả.” Bỗng nhiên Tử Sa kêu lên một tiếng khiến Bối Vân Tuyết bị dọa sợ.
“Sao thế?” Bối Vân Tuyết lo lắng đưa tay ra đằng sau Tử Sa hỏi.
“Ồ, không có việc gì. Chỉ là em không cẩn thận tự mình cắn vào đầu lưỡi của mình.” Tử Sa nói căn bản không dám quay người nhìn Vương Phong.
“Đúng là nhân tài, ăn cơm mà cũng có thể tự mình cắn vào đầu lưỡi của mình được.” Lúc đó Vương Phong nói câu châm chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175843/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.