" Chính là vậy, tôi cũng muốn tiền thưởng." Tử Sa nói, vẻ mặt đắc ý.
Bây giờ trong khách điếm sỡ dĩ làm việc nhiệt huyết như vậy, ắt cũng là chủ ý của cô, cho nên thật muốn phát thưởng, theo lý thì cô ta nên có một phần mới đúng.
"Xem cái đàn Sắt của cô đi, Tuyết tỷ sẽ không tự nhiên mà quên cái đàn của cô đâu." Bối Vân Tuyết đưa tay ra đánh nhẹ vào mũi của Tử Sa, mỉm cười nói.
"Đi thôi, người ở đây nhiều quá, chúng ta vẫn là nên đến sau đi." Ngô Giai Di nói, sau đó hai người họ đi theo sau.
" Ồ, Vương Phong đâu?" Lúc này, bỗng nhiên Tử Sa ồ nhẹ lên một tiếng, không nhìn thấy Vương Phong đang đi tới.
"Hắn đang ngắm mĩ nữ à." Ngô Giai Di nhìn với ánh mắt khinh bỉ, tức giận liếc sang một phía.
"Nhìn theo hướng của Ngô Giai Di, Tử Sa và Bối Vân Tuyết quả nhiên thấy Vương Phong đang nhìn chằm chằm vào đùi của cô nhân viên Châu Bảo Hành, giống như sắp chảy cả nước miếng.
" Hừ, ở đây có ba chúng ta đại mỹ nữ không nhìn, mà lại đi nhìn người khác, thế nào tôi cũng phải chỉnh đốn lại hắn." Tử Sa trong lòng hơi tức giận, sau đó đi tới hướng Vương Phong.
Bối thị Châu Bảo Hành làm ăn thật sự rất tốt, mà trước kia Vương Phong còn nghi ngờ Tử Sa sao có thể làm được như vậy, nhưng bây giờ hắn đã hiểu tất cả.
Nơi này sỡ dĩ làm ăn thuận lợi như vậy, vốn dĩ là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175836/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.