"Cậu nói thử cho tôi nghe xem cậu muốn làm gì là được rồi, cậu không cần lo về vấn đề tiền bạc, mười triệu thì chắc chắn tôi có." Vương Phong nói.
"Vậy tốt quá, sau khi tốt nghiệp thật ra em vẫn luôn muốn mở một trung tâm thương mại, tốt nhất có thể tạo thành chuỗi trung tâm khắp cả nước nhưng muốn mở trung tâm thương mại thì cần quá nhiều tiền, em hoàn toàn không chi nổi." Từ Hải Giang ực một hớp rượu, chậm rãi nói.
Khốn kiếp!
Nghe thấy lời hắn nói, Vương Phong cũng không chút kiêng nể mà mắng ra tiếng, mở trung tâm thương mại ở nơi như thành phố Trúc Hải thế này thì không có mấy trăm triệu anh cũng đừng mơ tưởng đến, tiền đầu tư giai đoạn đầu vào đấy thật sự quá nhiều.
Muốn thu hồi vốn liếng sợ là cần thời gian rất lâu.
"Có phải cảm thấy em quá ngây thơ không?" Thấy phản ứng của Vương Phong, Từ Hải Giang cười gượng một tiếng nói.
"Không." Vương Phong lắc đầu, sau đó nói: "Tục ngữ nói rất đúng, lòng một người lớn bao nhiêu thì trời đất của anh ta bao la bấy nhiêu, kinh phí mở trung tâm thương mại quả thực rất nhiều, tôi tạm thời cũng không chắc có đủ nhưng chỉ cần cậu đồng ý quay về thành phố Trúc Hải với tôi, tôi sẽ cho cậu làm một cửa hàng cỡ lớn trước, nếu một năm sau cậu có thể thu lại vốn thì tôi sẽ đồng ý đầu tư cho cậu một trung tâm thương mại."
"Thật ư?" Nghe thấy lời Vương Phong, toàn thân Từ Hải Giang chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175802/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.