Người anh em của mình sống ở nơi như thế này sao?
Nếu không phải từ chính miệng Cố Bình nói thì Vương Phong tuyệt đối không tin rằng Cố Bình quả thực ở nơi như vậy, trước đây đã học tập ở thành phố Trúc Hải nhưng bọn họ lại chưa từng đi qua hướng này cho nên xưa nay không hề biết thành phố Trúc Hải lại có nơi lộn xộn và tồi tàn như thế.
Phía không xa là những tòa nhà cao chót vót, nhịp sống vô cùng hiện đại. Thế nhưng bên cạnh lại là những căn nhà rách nát tồi tàn. Đây không thể không nói là một sự mỉa mai cực độ.
Không biết số 20 là ở chỗ nào nên Vương Phong liền lấy điện thoại ra gọi đại ca mình tới.
“Anh à, em đang ở lối vào khu đèn đỏ (1),tài xế để em xuống đấy, anh ra đón em nhé.” Vương Phong nói xong sau đó cúp máy.
Không bao lâu, ở cuối con đường đó có một người thanh niên đi về phía Vương Phong, chính là Cố Bình, không sai đi đâu được. Nhìn thấy người đó, Vương Phong chỉ cảm thấy sống mũi cay cay, gần như rơi lệ.
Đại ca mình thật sự sống ở nơi như vậy, nếu như không phải hôm nay hắn khăng khăng muốn đến đây thì hắn thậm chí còn không hay biết gì cả. Bản thân mình ngày ngày sống trong một căn biệt thự còn Cố Bình lại phải sống trong khu ổ chuột như thế, trong lòng hắn không thể nào chấp nhận được hiện thực này.
Gia đình của Cố Bình hắn cũng biết sơ một chút. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175663/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.