“Đúng rồi chị Tuyết, có phải chị có kẻ thù nào trong gia tộc chị không?” Vương Phong nói khiến Bối Vân Tuyết sững sờ, có vẻ không rõ ràng cho lắm.
“Là như thế này, tên kia trước khi chết nói rằng sau lưng hắn còn có kẻ chủ mưu mà thực sự nắm quyền chủ đạo tất cả là người của gia tộc Bối thị.” Ánh mắt Vương Phong hơi lóe lên còn Bối Vân Tuyết thì kinh ngạc đến mức bật dậy từ ghế sofa.
“Sao có thể?” Bối Vân Tuyết la lên đầy kinh ngạc, hiển nhiên là không tin.
“Chị không nên kích động, đây cũng có thể là tên kia tung hỏa mù, sự thật có phải không thì chúng ta bây giờ không rõ, chị tốt nhất nên nhớ lại xem lúc ở trong gia tộc có ai nhắm vào chị không? Hay là ai có động cơ gây án nhất.” Lời nói của Vương Phong vang lên bên tai Bối Vân Tuyết.
“Tôi không biết.” Bối Vân Tuyết ôm đầu ngồi phịch xuống ghế sofa.
Lời Vương Phong nói hiển nhiên đả kích cô không ít, người của gia tộc mình muốn đối phó với mình, thậm chí không tiếc cho người khác đến cướp bóc, ai lại làm ra chuyện ác độc như vậy chứ?
“Không biết thì không cần suy nghĩ, chỉ cần có tôi ở đây thì tôi sẽ không để cho kẻ nào làm thương tổn đến một sợi lông của chị.” Thấy vẻ mặt Bối Vân Tuyết đầy đau khổ, Vương Phong dịu dàng ôm cô vào lòng, giọng nói âm vang có lực.
“Vương Phong, cậu nói xem thực sự có người vì lợi ích mà không nhận người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175661/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.