Trong ngõ nhỏ, Cao Thắng Nam tay cầm dây phơi quần áo, lưu loát trói chặt tên sát thủ. Cô thu lại súng của hắn, nhìn tên sát thủ té trên mặt đất liên tục run rẩy không ngừng, sắc mặt tái nhợt của Cao Thắng Nam lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
" Anh dùng biện pháp gì khiến hắn mất đi năng lực đánh trả vậy? " Cao Thắng Nam hiếu kỳ hỏi.
Vừa rồi cô trốn ở góc bên kia, Diệp Hoan ra tay cô cũng không thấy được.
Diệp Hoan lộ ra nụ cười tà ác, cười hắc hắc nói: "Bạo cúc, đã từng nghe qua chưa ?"
"Cái gì gọi là bạo cúc ?"
Diệp Hoan khép lại hai ngón giữa, làm động tác chọc về phía cô. Với vẻ mặt bỉ ổi của hắn, Cao Thắng Nam liền hiểu ngay lập tức.
"Ngươi... cái đồ dơ bẩn, hạ lưu !" Cao Thắng Nam vẻ mặt đầy tức giận.
Cả hai gặp nạn không chết, sau khi thở phào một hơi Diệp Hoan quay lại bộ dáng lưu manh: "Tôi không có chọc cô, cô có thái độ như vậy là sao ?"
Khuôn mặt Cao Thắng Nam hiện lên một tia đỏ ửng, hung hăng xì một tiếng khinh bỉ, quay mặt đi không để ý tới hắn.
Diệp Hoan nhìn sát thủ nằm trên mặt đất, trong lòng không khỏi toát ra một cỗ lửa giận.
Chuỗi ngày sống yên ổn chính là bị tên khốn khiếp này phá hư. Mà thôi, nếu như hắn không xuất hiện thì lão tử làm sao vô duyên vô cớ mọc ra nhiều bạn gái như vậy. Giờ thì tốt rồi, phải giải thích thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thao-can-thai-tu/2212545/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.