(Khiêu khích Thân Vô Kỵ)
Hiểu lầm được tháo gỡ, ba người lại cười vui, dọc đường đi nói nói hát hát. Cho đến bảy ngày sau, sắp tới Đô thành Thân quốc, mọi người cũng không có tâm trạng, trở nên nặng nề.
Liêu Thanh Phong đã hoàn toàn yêu say đắm Mạc Nhiễm Thiên. Mặc dù mấy ngày cuối cùng này không có cơ hội lại cùng Mạc Nhiễm Thiên thân mật, nhưng mỗi đêm cũng có thể ôm chân người đó ngủ, cũng đã khiến hắn hạnh phúc mỹ mãn rồi.
"Tiểu Thiên, sắp đến rồi, phía trước chờ đợi chúng ta không biết là cái gì?"Dạ Tích Tuyết lo lắng nói.
"Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, Dạ đại ca đừng lo lắng."Mạc Nhiễm Thiên thân thể đã hoàn toàn khôi phục, nhìn thành lâu phía xa, lập tức hào khí tỏa ra.
"Tiểu Thiên, Dạ đại ca, sau khi vào thành Thanh Phong sẽ chia tay hai người, Thanh Phong đi trước tới chỗ thái tử báo chuyện, xem có biện pháp gì ngăn cản Thừa tướng đòi ngươi từ chỗ hoàng thượng không." Liêu Thanh Phong mặt nhăn mày nhíu, dọc đường đi đã nghĩ ra vô số cách, nhưng cũng không biết có hữu hiệu hay không. Hắn phải cứu Tiểu Thiên, ít nhất không thể để cho hắn bị Thân Vô Kỵ ngược đãi.
"Ừ, được, Thanh Phong, đừng quá gò ép, Tiểu Thiên chỉ cần không chết là được rồi." Mạc Nhiễm Thiên chỉ muốn giữ mạng, không sợ không có củi đốt. Hắn có thể từ từ chơi cùng Thân Vô Kỵ, xem hắn ta âm tàn hơn hay trí tuệ của mình hơn.
Trong mắt Liêu Thanh Phong tràn đầy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215595/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.