(Say rượu) 
Ngày hôm đó, mặc dù trời lạnh nhưng có nắng, đoàn xe ra khỏi vùng hoang vu, lại đi trên con đường rộng rãi, thỉnh thoảng còn có thể gặp người qua đường, phần lớn là cưỡi ngựa chạy qua. 
Ba người Mạc Nhiễm Thiên ở trên xe ngựa vừa nói vừa cười, đặc biệt là Mạc Nhiễm Thiên, vì Dạ Tích Tuyết và Liêu Thanh Phong nói về một vài tin đồn thú vị bọn họ từng nghe, làm không khí càng thêm hòa hợp. 
Ban đêm, đoàn xe tới một trấn nhỏ, Tiền Ngũ nhiệt tình để mấy người Mạc Nhiễm Thiên lên trấn trên dùng bữa bối. Bởi vì vẫn luôn ăn lương khô nên họ trở nên kén ăn hơn. 
Mạc Nhiễm Thiên rất vui, luôn miệng cảm ơn, cuối cùng bốn người tới một quán ăn tên gọi là "Bách tính nhân gia". 
Bởi vì là trấn nhỏ nên lượng người trong tiệm ăn cũng không nhiều, ông chủ vô cùng nhiệt tình, nhìn ba vị mỹ nam cười ha ha không ngừng. Tiền Ngũ trừng mắt lườm hắn một cái mới đuổi được hắn đi. 
Mạc Nhiễm Thiên vẫn đội khăn che mái tóc trắng, mắt quan sát hết thảy. 
"Tiểu Thiên, uống chút Thiêu đao tử của Phương Bắc xem sao, ấm người lắm." Liêu Thanh Phong cười hỏi Mạc Nhiễm Thiên. 
"A, Tiểu Thiên không biết uống rượu, hắc hắc." Mạc Nhiễm Thiên không dám dùng mấy thứ rượu trắng này, để hắn uống chút bia thì không sao nhưng còn rượu trắng, uống vào cổ họng cũng bị thiêu đốt. 
"Tiền đại nhân, còn ngươi?"Liêu Thanh Phong hỏi Tiền Ngũ. 
"Ha ha ha, khó thấy Liêu đại nhân có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215593/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.