Thượng Quan Nghi không thể ngờ rằng Tề Hằng có một mặt cường thế như vậy, y ngậm chặt môi không cho hắn xâm phạm, trong lòng càng kích động, trong tẩm cung nhàn trí này sẽ có ai tới cứu y? 
(nhàn trí: bỏ không, không dùng tới) 
Tề Hằng cưỡng hôn Thượng Quan Nghi, thấy y nhắm chặt hai mắt không chịu đáp lại, nỗi tức giận trong lòng hắn càng thêm sâu. 
"Ngươi quan tâm đến cái tên thái tử ngốc kia đến vậy?" Tề Hằng hung tợn nói, mặc dù hắn đã nhìn ra Mạc Nhiễm Thiên đang giả ngu, chỉ là một chốc một lát không thể sửa đổi được cách gọi. 
"Hằng, cầu ngươi đừng làm chuyện điên rồ, chặt đứt tình bạn giữa chúng ta!" Thượng Quan Nghi lãnh đạm nhìn hắn. 
"Thượng Quan, tại sao ngươi thích hắn, hắn không phải mới đến vài ngày sao? Chẳng lẽ ngươi cũng là người nông cạn, nhìn trúng sắc đẹp của hắn?" Khuôn mặt Tề Hằng vặn vẹo thống khổ. 
"Việc này không liên quan đến ngươi, xin ngươi buông ta ra, đừng làm cho ta hận ngươi cả đời." Thượng Quan Nghi sẽ không nói bất cứ cái gì tiết lộ bí mật của Mạc Nhiễm Thiên. 
"Ngươi thật sự chưa từng thích ta, cho dù là khi còn bé?" Tề Hằng hy vọng nhìn chằm chằm Thượng Quan Nghi. 
"Tề Hằng, đừng u mê nữa, ta không muốn làm nam thị, cũng chưa bao giờ có tình cảm với ngươi, đối với ngươi chỉ có tình bằng hữu mà thôi. Ta rất lo lắng ngươi lần này trở về, cho nên muốn khuyên ngươi, ngươi đừng làm chuyện điên rồ." Thượng Quan Nghi chậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215562/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.