Mạc Nhiễm Thiên nhìn Tề Quân Hành đang giận dữ la hét trước cửa như kẻ điên, khàn giọng rách phổi, trong lòng cảm giác rất sung sướng, nam nhân này nhất định là rất mê luyến mình, hai năm nay hàng đêm đều mơ tới mình, cảm tình đối với mình như thế nào không cần phải hỏi, lần này chắc hẳn thương tâm sâu sắc, nhưng, đáng đời, Mạc Nhiễm Thiên bĩu môi, đứng lên đi tắm rửa. 
Tề Quân Hành kêu gào đến rách họng, sau đó ngồi ở thềm đá trên cửa lớn ôm đầu khóc, dọa cho đám nô tì thái giám xanh cả mặt, vội vàng tránh cho xa, cho tới bây giờ chưa từng thấy hoàng thượng thất thố như thế. 
Thật lâu sau, trong lòng Tề Quân Hành bình phục chút ít, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi, hai đấm nắm chặt. 
Rất nhanh, Trần Chấn cau mày đi vào, thấy Tề Quân Hành trên mặt đất, hắn bị dọa đến nhảy dựng lên. 
"Hoàng thượng, xảy ra chuyện gì vậy?" Trần Chấn vội bước lại phía Tề Quân Hành, Tề Quân Hành lập tức ngẩng đầu, thấy Trần Chấn đến, Tề Quân Hành túm chặt y phục của hắn, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Là ai? Rốt cuộc là ai?" 
"Hoàng thượng, bớt giận a, long thể quan trọng!" Trần Chấn rất bất đắc dĩ, ra là hoàng thượng để tâm đến chuyện này a, trông thấy long nhan còn ướt vệt nước mắt, làm cho Trần Chấn biết Tề Vương rất yêu thái tử điện hạ. 
"Nói mau! Ai? Trẫm muốn đem hắn bằm thây vạn đoạn!" Tề Quân Hành không nhịn được, cả người tức giận mà đem Trần Chấn đẩy ra, nghiêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215560/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.