Mạc Nhiễm Thiên thoa bí dược cung đình Thiên Lộ Hoàn của Tề Quân Hành xong, thật sự cảm thấy nỗi đau đớn của mình giảm đi rất nhiều, nhưng khi Tề Quân Hành bóp nát viên thuốc, bôi vào tiểu cúc huyệt sưng tấy kia, nỗi đau ấy đúng là tê tâm liệt phế. (tê = xé, tâm = tim, liệt = rạn nứt, phế = phổi)
“Cơ Nhi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ở lại bên cạnh trẫm, trẫm sẽ không làm vậy với ngươi nữa.” Tề Quân Hành nhìn hành vi thú tính mình gây ra cũng cau mày.
Mạc Nhiễm Thiên đầu đầy mồ hôi, giữ im lặng, đau đến độ muốn ngất xỉu luôn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch như giấy, sau đó hắn cảm thấy chất keo dính màu hồng trên môi hình có vẻ đang nhạt đi, lại càng không dám ngẩng đầu.
Tề Quân Hành biết hắn rất đau, cũng không ép hắn, thoa thuốc xong nói: “Trẫm vào triều đây, ngươi nghỉ ngơi đi.” Nói xong đi khỏi tẩm cung, còn Mạc Nhiễm Thiên thở phào nhẹ nhõm, thật may không phải đối mặt với Tề Quân Hành, vội vàng lấy chất keo hồng giấu trong người ra nhẹ nhàng thoa lên.
“Quý phi nương nương, ngươi thoa cái gì vậy?” Lý công công đang sửa sang đồ đạc nhìn Mạc Nhiễm Thiên đầy quái dị.
“Đừng gọi ta quý phi nương nương, nghe như phụ nữ vậy, lão tử (ông) là nam nhân!” Mạc Nhiễm Thiên buồn bực nói.
“Dạ, dạ, Cơ công tử.” Lý công công vội vàng đổi giọng, lần đầu tiên ông thấy hoàng thượng quan tâm tới một người phi tử như vậy, còn tự mình bôi thuốc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215531/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.