Đường Chu Thị thấy Đường Kính Chi không lên tiếng trách mình mới yên tâm, khe khẽ đáp lời, sau đó hơi người cùng quay trở lại, theo quy củ nữ nhânkhông được phép đi trước hoặc đi ngang với nam nhân, Đường Chu Thị tụtlại sau Đường Kính Chi một chút, cũng may nhờ thế y mới giữ được vẻ mặttrấn định bình thường, đi được chừng hai trăm mét thì thấy Đường lãothái quân, Đường Kính Chi đi nhanh tới đỡ lấy tay phải bà:
- Nãi nãi cẩn thận dưới chân.
Thấy cháu trai hiếu thuận, lòng lão nhân gia vui vẻ, nhưng vẫn trừng mắt lên vờ giận:
- Lão thân xưa nay sức khỏe luôn rất tốt, cháu tự chiếu cố cho mình ấy.
- Cháu biết mà nãi nãi, thực ra hiện giờ cháu khỏe lắm ròi, hôm nay cháu dậy sớm, còn chạy một vòng đấy.
Đường Kính Chi cười:
Sau lưng Đường lão thái quân là toàn bộ người trong Đường gia, Nhu Nhi vàSương Nhi cũng ở đó, thấy không ngờ tướng công lại đi cùng Đường ChuThị, ánh mắt đầy ghen tuông, Nhu Nhi thì còn đỡ, chỉ biết tự thươngthân, tướng mạo không bằng người. Sương Nhi thì khắc bạc hơn nhiều, thầm mắng :"Hừ, không biết nhìn lại bản thân xem là ai, chỉ là một quả phụ,mà dám có ý đồ với Nhị gia, thật không có liêm sỉ."
Đường lãothái quân dặn dò Đường Kính Chi vài câu, thấy Đường Chu Thị đứng bêncạnh, ánh mắt liếc qua liệc lại cả hai mấy lượt, rất là có ẩn ý:
- Hai đứa sao lại đi với nhau?
- Hồi bẩm lão thái quân, tôn tức dâng hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246621/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.