Đường Kính Chi căn dặn xong xuôi, Hồ An và Lý Cường lui ra làm việc,Ngọc Nhi đang đứng bên cửa sổ, chợt đi tới ghé tai Đường Kính Chi thìthầm:
- Tướng công, Đường Uy ở ngoài để lại ám hiệu, chúng ta có đi gặp hắn không?
- Đi.
Đường Kính Chi đoán Đường Uy biết tin y gặp phải thích khách nên tới xác định y vẫn bình yên.
Đường Kính Chi và Ngọc Nhi rời khách sạn, không cho người nội xưởng theocùng, Lý Cường không yên tâm, nhưng y nói có chuyện riêng dứt khoátkhông cho theo, đành căn dặn y phải hết sức cẩn thận.
Ra đường, theo ám hiệu để lại của Đường Uy, xác định không ai theo dõi, mới tới điểm hẹn.
Đó là một cái ngõ đường ngang lối tắt rất phức tạp, hai người bọn họ vừađứng lại một lúc thì Đường Uy từ ngõ đối diện đội nói rộng vành đi tới,nhìn Đường Kính Chi hết một lượt rồi kích động quỳ xuống:
- Nhị gia thực sự không sao, nô tài lo hết hồn.
Hôm qua cả đêm hắn không ngủ ngon.
- Xem đi, ta không sao, một chút thương tích cũng không có.
Đường Kính Chi giang rộng tay cười ha hả:
- Ngươi gặp ta hẳn còn chuyện khác nữa?
- Nhị gia trước khi đi chẳng phải đã gửi một bức thư về Lạc thành sao? Ở nhà đã viết thư trả lời rồi.
Đường Uy nói xong lấy từ trong lòng ra hai bức thư.
Đường Kính Chi gần như giật lấy phong thư, thấy ngoại trừ thư của Đường lãothái quân, còn có thư của Lâm Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245571/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.