Trần Thanh Đế cũng đại khái đoán được rồi, nhất định là cục trưởng, hoặc là phó cục trưởng khác không quen nhìn Trịnh Trực, bất quá có thể thông qua chuyện này, chuyển hướng chủ đề, để cho Đoạn Phàm từ trong bi thương đi ra, vẫn là rất không tệ.
- Trực thúc như tên của mình, làm người quá chính trực.
Trên mặt Đoạn Phàm tràn đầy châm chọc, nói ra:
- Ở bên trong quan trường, người chính trực, thật sự là không dễ lăn lộn, mặc dù nói, cục trưởng làm người không tệ, cũng đại công vô tư, nhưng mà, mấy phó cục trưởng khác, lại không quen nhìn Trực thúc.
- Cho nên, mỗi lần loại chuyện như thế này, Trực thúc đều bị mấy phó cục trưởng khác đẩy tới.
Đoạn Phàm thở dài một tiếng, nói ra:
- Mặc dù Trực thúc biết, nhưng bởi vì là chức trách, cũng không nói gì thêm.
- Nguyên lai là như vậy.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, lại cùng Đoạn Phàm hàn huyên một hồi, cũng không có đi an ủi Đoạn Phàm, cả đám liền rời đi.
Bái tế đã xong, đương nhiên phải rời đi.
Hơn nữa, còn muốn đi truy tra, là người nào làm.
Đoạn Thiên tuyệt đối sẽ không buông tha người sau lưng tử sĩ.
Nguyên nhân không phải vì bọn hắn muốn giết Đoạn Thiên, đi trên con đường này, đã sớm có giác ngộ phải chết, hoặc là người tù.
Đi vào hắc đạo, một cước dẫm ngục giam, một cước đạp quan tài.
Chết, không có gì đáng sợ.
Chỉ là, để cho Đoạn Thiên phẫn nộ chính là, những người này quấy rầy nơi thanh tịnh của vợ hắn, trước đó Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672166/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.