Chương trước
Chương sau
- Ta là Hổ Nha của Thương đại nhân!
Hổ Nha ngạo nghễ nói.
- Ta nghĩ, có lẽ các ngươi đã nhận được mệnh lệnh kia của Thương đại nhân, bảo các ngươi hết thảy đều nghe ta a?
Thanh âm của Trần Thanh Đế, trở nên lạnh:
- Hiện tại, ta lệnh cho nhóm các ngươi, mang theo cha ta cùng thành viên Huyết Nhận khác ly khai. Nếu không... đồ vật các ngươi muốn truy hồi, cũng đừng nghĩ.
- Tư liệu nghiên cứu ở trong tay của ngươi?
Không đợi Hổ Nha nói chuyện, trong con ngươi William lóe ra tinh mang, thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, được đến toàn bộ không uổng phí công phu a.
Không nghĩ tới, tư liệu nghiên cứu vậy mà ở trong tay Trần Thanh Đế.
- Như thế chúng ta càng không thể đi ra, trừ khi, giao tư liệu cho chúng ta, chúng ta sẽ rời đi.
Trong lòng Hổ Nha run lên, không nghĩ tới Trần Thanh Đế thậm chí có bản lãnh như thế.
Ở đây không có ai là người ngu, mặc dù Trần Thanh Đế không có nói rõ, cũng đã chứng minh tư liệu nghiên cứu ở trong tay Trần đại thiếu.
- Cho các ngươi, các ngươi sẽ nghe ta sao? Sẽ đưa cha của ta đi sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói:
- Các ngươi sẽ không, hơn nữa, William này, cũng sẽ không để các ngươi đơn giản ly khai.
- Ta hiện tại lệnh các ngươi, lập tức ly khai cho ta.
Thanh âm của Trần Thanh Đế trở nên lạnh:
- Nếu không, ta sẽ in ấn nó thành mấy ngàn phần, từng quốc gia đều đưa lên mấy phần.
- Ngươi... Ngươi đây là vi phạm ích lợi của quốc gia, là hành vi phản quốc.
Hổ Nha lập tức phẫn nộ rồi:
- Ngươi làm như thế, căn bản là không xứng làm người Hoa Hạ.
- Phản quốc? Người Hoa Hạ? Ha ha, đừng đem loại tội danh này khấu trừ trên đầu của ta, ta không thèm để ý.
Trần Thanh Đế lạnh giọng nói ra:
- Ta chỉ quan tâm, thân nhân ta an toàn.
Lợi ích quốc gia?
Phản quốc?
Ta khinh, ta vốn dĩ không phải người thế giới này, phản quốc cái rắm.
Trần Thanh Đế cho tới bây giờ đều không để ý, hắn quan tâm duy nhất, chính là người hắn quan tâm, phải chăng có thể an toàn.
Hơn nữa, Trần đại thiếu nói như thế, cũng chỉ là thủ đoạn uy hiếp mà thôi. Cho dù Hổ Nha không mang theo bọn người Trần Chấn Hoa ly khai, hắn cũng không làm như vậy đấy.
Bất kể nói thế nào, Trần gia là đứng đầu Tam đại Cự Đầu quân đội Hoa Hạ.
Với tư cách một phần tử Trần gia, cho dù Trần Thanh Đế không quan tâm ích lợi của quốc gia gì đó, nhưng sẽ không đi tổn hại lợi ích gia tộc?
Còn về phần in mấy ngàn bản, cái rắm, hắn không có rãnh như vậy.
- Hừ, Trần Thanh Đế, ngươi tốt nhất đừng chết đi cho ta, bằng không thì, ta tất nhiên sẽ đào mộ ngươi, lấy xác ngươi cho cá ăn.
Đối mặt Trần đại thiếu uy hiếp, Hổ Nha nghiến răng nghiến lợi, vô cùng phẫn nộ, lạnh giọng quát:
- Mang Trần Chấn Hoa, chúng ta ly khai.
Trần Thanh Đế sống chết, Hổ Nha không quan tâm, nàng quan tâm chính là, tư liệu nghiên cứu.
Nếu như... nếu như Trần Thanh Đế thật sự sao chép tư liệu nghiên cứu thành mấy ngàn phần rải khắp nơi, như vậy, chết nhiều người như vậy, không có bất kỳ ý nghĩa.
Tư liệu nghiên cứu cổ võ rất trọng yếu, là tồn tại cơ mật. Nếu như bất kỳ quốc gia nào đều có, không phải bí mật gì không nói, cũng không có trọng dụng gì a.
Mỗi người đều có, vậy thì người người đều không giống nhau sao.
Át chủ bài, phải che giấu mới được.
Đã biết tư liệu nghiên cứu ở trong tay Trần Thanh Đế, đối với bọn người Hổ Nha ly khai, William tịnh không để ý. Nếu như tất cả mọi người lưu lại, William hắn mới khó đối phó.
Sao không trước hết giết Trần Thanh Đế, đạt được tư liệu nghiên cứu, sau đó sẽ đi giết tất cả mọi người Hổ Nha tổ, thuận tiện giết luôn thành viên Huyết Nhận a?
Cái này rất hoàn mỹ.
Phải biến một cái giá lớn, phóng tới thấp nhất mới được.
- Thả ta ra, các ngươi muốn đi cứ đi, đừng lôi kéo ta.
Trần Chấn Hoa hất tay một thành viên Hổ Nha, tức giận quát:
- Ta là tuyệt đối sẽ không đi đấy.
Con của mình ở chỗ này mạo hiểm, bảo làm cha như hắn ly khai, làm sao có thể?
- Đánh ngất xỉu mang đi.
Hổ Nha nhíu mày, nàng làm sao muốn rời khỏi a?
- Các ngươi dám.
Không đợi Trần Chấn Hoa nói chuyện, Trần Thanh Đế lạnh giọng quát:
- Ai động tới cha ta một sợi tóc, ta cũng sẽ để cho hắn hối hận.
- Trần Thanh Đế, ngươi không nên quá phận. Là cha ngươi không muốn ly khai, chúng ta có thể có biện pháp nào?
Hổ Nha chỉ cảm thấy, phổi của mình sắp nổ.
Nếu không phải bởi vì tư liệu nghiên cứu, Hổ Nha thực hận không thể xông lên, hung hăng đánh Trần Thanh Đế một chầu.
Quá giận ngườirồi.
Hổ Nha, có thể trở thành tổ trưởng Hổ Nha tổ, leo lên Hổ Nha vị, nhẫn nại là phi thường cường hãn. Nhưng mà, hôm nay nàng đối với Trần Thanh Đế suýt nữa nhịn không nổi.
Nhẫn!
Vì truy hồi tư liệu nghiên cứu, ta chỉ có thể nhịn.
Ngươi tốt nhất đừng chết, chờ ngươi còn sống trở về. Ta nhất định sẽ hung hăng đánh ngươi một chầu, nhất định.
Hổ Nha, nghiến răng nghiến lợi.
Trần Thanh Đế thật sự là quá kiêu ngạo rồi.
Choáng nha, vậy mà so với Hổ Nha tổ còn muốn hung hăng càn quấy.
- Cha, ngài đi theo đám bọn hắn ly khai trước, yên tâm, con không có việc gì đâu.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Huấn luyện còn phải tiếp tục, sao con có thể có sự tình? Còn có nhiều lính đánh thuê như vậy chưa có giết. Thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi, những lính đánh thuê kia sắp tụ tập, cha, cha nên đi cùng bọn họ hội hợp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.