Nhánh cây phô thiên cái địa, cấp tốc vô cùng, né tránh như thế nào?
- Cung huynh đệ, đại ca rất nhanh liền tới tìm ngươi. Cách xa nhau nhiều năm như vậy, chúng ta vậy mà chết ở trong tay cùng một người, coi như là duyên phận a.
Trần Chấn Hoa nhắm hai mắt lại, hắn đã chuẩn bị chờ chết.
Cho dù lần này bị giết, thương thế của Trần Chấn Hoa cũng rất nặng, chỉ sợ hắn cũng không thể thừa nhận.
Thiêu đốt tánh mạng của mình, tổn hại là phi thường lợi hại.
Đây đã là lần thứ hai rồi.
Lần thứ nhất, là vì chạy trốn, ở huynh đệ của mình dùng tánh mạng làm đại giá, chế tạo cho Trần Chấn Hoa cơ hội chạy trốn.
Lần này, là chiến đấu.
Nhưng kết quả, vẫn bại.
- Ta... ta chết như vậy?
Hổ Nha cũng nhắm hai mắt lại:
- Được rồi, chết thì chết, thuộc hạ của Thương đại nhân, có ai sợ chết? Hổ Nha ta, không sợ!
- Quân Thần!
Bị đánh bay, các thành viên Huyết Nhận trọng thương ngã xuống đất, chịu đựng đau nhức kịch liệt trên người, cũng không có đi quản chân bị nhánh cây đâm thủng, rất nhanh bò lên, muốn xông đi lên.
- Hổ Nha!
Sáu gã Hổ Nha tổ kahc1 đánh bỏ công kích, cầm vũ khí trong tay, chém tới những nhánh cây công kích Hổ Nha cùng Trần Chấn Hoa kia.
Bất quá, tất cả mọi người tinh tường biết rõ, vu sự vô bổ rồi.
Nhưng lại không có người vứt bỏ.
Cũng không có ai nghĩ nhiều như vậy, đều đánh cược một lần cuối cùng.
Trong con ngươi mỗi người đều tràn đầy huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672101/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.