- Ngươi là đệ nhất thiên hạ?
Diệc Trùng Hư tràn đầy khinh thường nói:
- Ngươi nói một chút, thời điểm người khác nói đến đệ nhất thiên hạ, trước hết nghĩ đến là ai? Là Diệc Trùng Hư ta, sau đó, mới có Sa Vĩ ngươi.
- Con mẹ nó, lão tử không phải là đệ nhất thiên hạ sao?
Sa Vĩ trong cơn giận dữ, tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, vậy mà ở trước mặt đồ đệ bảo bối của ta, đánh mặt ta.
Hai lão gia hỏa này cãi lộn, không có người phát hiện Lâm Tĩnh Nhu biến hóa.
- Là đệ nhất thiên hạ, bất quá, vẫn là ở phía sau của ta.
Diệc Trùng Hư nhíu mày, ngạo nghễ nói ra:
- Nói cho cùng, ngươi cũng chỉ là lão Nhị mà thôi, bị ta đè đầu.
- Ta móa...
Sắc mặt Sa Vĩ, lập tức trở nên khó coi không thôi, lão đỏ mặt lên, tức giận tới mức dậm chân:
- Tốt, ngươi ngưu bức, ngươi là đệ nhất thiên hạ. Bất quá, đồ đệ bảo bối của lão tử, rất không thích ngươi, rất chán ghét ngươi.
- Sa Vĩ, ngươi thật sự là không có nghĩa khí, có đồ đệ tốt như vậy, vậy mà muốn nuốt một mình.
Diệc Trùng Hư bắt đầu lôi chuyện cũ:
- Ngươi nói đi, lần nào có thứ tốt, ta chẳng phân cho ngươi một phần? Ngay một tháng trước, ngươi còn tới chỗ ta lấy một vò linh tửu thượng đẳng. Lúc ấy, lão tử có do dự một chút sao?
- Hơn nữa, tuy Tĩnh Nhu nha đầu là Thiên Linh thân thể, nhưng mà, lại chưa có triệt để mở ra.
Diệc Trùng Hư nhướng mí mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672014/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.