Như thế, mới có thể rõ ràng.
Nhưng mà, người biết rõ thân phận chân thật của Lý Nặc Ngôn đều biết, cái này căn bản không phải là vì dạy học gì.
Hoàn toàn là vì, thằng này đang tìm kiếm vật hữu dụng đối với hắn.
Tu Chân giả a.
Lý Nặc Ngôn, ở trong trường đại học, là nổi danh nghiêm sư, nghiêm đến dọa người.
- Hôm nay giảng đến đây.
Lý Nặc Ngôn đẩy kính mắt, hít sâu một hơi, bộ pháp không vội không chậm rời khỏi phòng học.
Vèo!
Khi Lý Nặc Ngôn đi vào chỗ cua, nhìn bốn phía không người, thân thể khẽ động, mấy cái lách mình, liền rời khỏi trường học. Sau một lát, đi tới sân thượng một tòa building cách trường học không xa.
Lúc này, ở trên sân thượng, đứng một nam tử mặc trường bào tuyết trắng, trường bào của hắn bay múa trong gió, tiên phong đạo cốt, tiêu sái kinh người.
Không biết, còn tưởng rằng là thần tiên hạ phàm nữa a.
- Nhâm Vô Tu, ngươi tìm ta làm gì?
Lý Nặc Ngôn nhìn nam tử cách đó không xa, nhíu mày, cũng không có làm bất luận đề phòng gì.
Không phải là không muốn, thật sự là vô luận Lý Nặc Ngôn đề phòng như thế nào. Cũng không phải đối thủ của Nhâm Vô Tu, ngay cả chạy trốn, cũng không thể làm được.
Đã như vậy, còn đề phòng cái rắm?
Có tác dụng gì a.
- Ta muốn biết, Khuyết Lưu ở địa phương nào, ta tìm hắn có việc.
Nhâm Vô Tu đưa lưng về phía Lý Nặc Ngôn, xoay người qua, thản nhiên nói.
Chỉ là từ xưng hô Khuyết Lưu mà nói, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672012/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.