- Cao thủ này, có lẽ vừa rời đi không bao lâu.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, tiềm phục ở trong bụi cỏ, ánh mắt nhìn sơn động cách đó không xa.
- Không nghĩ tới ở trong Linh Vụ Sơn này, thậm chí có cao thủ.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ:
- Ta ở chỗ này rèn luyện tinh thiết, có linh khí chấn động, cho nên mới đưa tới cao thủ.
- Rất có thể là Tu Chân giả, bất quá, thời điểm hắn đuổi tới, ta vừa vặn ly khai.
Trần đại thiếu nhịn không được hít sâu một hơi:
- Khá tốt ta đã đi ra, bằng không thì sẽ bị phát hiện.
Căn cứ tình huống hiện tại mà xem, Trần đại thiếu ly khai, tên cao thủ kia xuất hiện, cả hai một trước một sau, thời gian chênh lệch chính giữa, tuyệt đối sẽ không quá nhiều.
Hơn nữa, ai cũng không có phát hiện ai.
- Xem bộ dáng sơn động, người này rất cẩn thận, nói không chừng đang cách nơi này không xa, chờ thời điểm ta rèn luyện tiếp theo xuất hiện.
Trần Thanh Đế vào trong sơn động, nhìn xem bốn phía, theo khí tức mà xem, đối phương ở trong sơn động dừng lại thời gian rất dài.
- Đối phương phòng ngừa bị ta phát hiện, địa phương ẩn núp sẽ không quá gần, nếu như tới gần, ta vừa về, đối phương sẽ phát hiện.
Trong lòng Trần Thanh Đế âm thầm phỏng đoán:
- Hơn nữa, khoảng cách cũng sẽ không quá xa, tất nhiên có thể ở thời điểm ta rèn luyện, linh khí chấn động xuất hiện, ở trong thời gian cực ngắn chạy đến.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672002/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.