Chương trước
Chương sau
- Cao thủ này, có lẽ vừa rời đi không bao lâu. 
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, tiềm phục ở trong bụi cỏ, ánh mắt nhìn sơn động cách đó không xa.
- Không nghĩ tới ở trong Linh Vụ Sơn này, thậm chí có cao thủ.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ:
- Ta ở chỗ này rèn luyện tinh thiết, có linh khí chấn động, cho nên mới đưa tới cao thủ.
- Rất có thể là Tu Chân giả, bất quá, thời điểm hắn đuổi tới, ta vừa vặn ly khai.
Trần đại thiếu nhịn không được hít sâu một hơi:
- Khá tốt ta đã đi ra, bằng không thì sẽ bị phát hiện.
Căn cứ tình huống hiện tại mà xem, Trần đại thiếu ly khai, tên cao thủ kia xuất hiện, cả hai một trước một sau, thời gian chênh lệch chính giữa, tuyệt đối sẽ không quá nhiều.
Hơn nữa, ai cũng không có phát hiện ai.
- Xem bộ dáng sơn động, người này rất cẩn thận, nói không chừng đang cách nơi này không xa, chờ thời điểm ta rèn luyện tiếp theo xuất hiện.
Trần Thanh Đế vào trong sơn động, nhìn xem bốn phía, theo khí tức mà xem, đối phương ở trong sơn động dừng lại thời gian rất dài.
- Đối phương phòng ngừa bị ta phát hiện, địa phương ẩn núp sẽ không quá gần, nếu như tới gần, ta vừa về, đối phương sẽ phát hiện.
Trong lòng Trần Thanh Đế âm thầm phỏng đoán:
- Hơn nữa, khoảng cách cũng sẽ không quá xa, tất nhiên có thể ở thời điểm ta rèn luyện, linh khí chấn động xuất hiện, ở trong thời gian cực ngắn chạy đến.
- Không thể tiếp tục rèn luyện ở đây rồi.
Trong lòng Trần Thanh Đế khẽ động, thầm nghĩ:
- Đợi ta rèn luyện hoàn thành, luyện chế tốt pháp bảo rồi, ta tới nơi này nhìn xem, ngươi đến cùng là người nào.
Nghĩ vậy, Trần đại thiếu cũng không hề dừng lại, thân thể khẽ động, rất nhanh từ trong sơn động kích xạ mà ra, che dấu khí tức của mình, rất nhanh chạy vào chỗ càng sâu.
Toàn bộ quá trình, Trần Thanh Đế đều cực kỳ cẩn thận.
Thực lực của đối phương, Trần đại thiếu không biết, cho nên, hắn không dám đơn giản mạo hiểm.
Cấp tốc chạy vội một giờ, Trần Thanh Đế mới dừng lại.
Ở bên trong một giờ này, Trần đại thiếu trọn vẹn xâm nhập hơn năm trăm trong Linh Vụ Sơn. Tốc độ như vậy, còn là vì Trần Thanh Đế vô cùng cẩn thận, bằng không thì sẽ xa hơn.
- Chhừng hơn năm trăm dặm này, có lẽ không có vấn đề gì rồi.
Trần Thanh Đế nhìn sườn núi trước mặt, trong tay xuất hiện một thanh trường đao.
Oanh!
Trần Thanh Đế đem linh khí bám vào trên trường đao, rất nhanh đào ra một huyệt động.
- Hiện!
Càn Khôn Đỉnh xuất hiện trong huyệt động, Trần Thanh Đế tản thần thức ra, dò xét bốn phía, Liệt Hỏa trong cơ thể tuôn trào, không ngừng đánh vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.
Rèn luyện.
Tiếp tục rèn luyện.
Hai mươi tấn thép, đã bị tôi luyện thành như quả bóng rổ, mật độ trong đó đã lớn kinh người rồi, muốn tiếp tục áp súc rèn luyện, hoàn toàn chính xác là rất khó khăn.
Bất quá, điều này hiển nhiên không đủ tiêu chuẩn của Trần đại thiếu, cái kia chỉ có thể tiếp tục rèn luyện.
- Giải quyết!
Bốn giờ sau, trên trán Trần Thanh Đế đã hiện đầy mồ hôi, tinh thiết lớn như quả bóng rổ, lúc này chỉ biến thành cỡ nắm tay.
Mặc dù nói còn có thể tiếp tục áp súc, rèn luyện, nhưng mà sẽ càng ngày càng khó, cho dù là muốn giảm một phân, cái kia ít nhất cũng cần một ngày thời gian.
Hiện tại đã đủ dùng, không có tất yếu tiếp tục như vậy nữa.
Nếu như Trần đại thiếu không tiếp tục tăng tu vi của mình lên, không phải phát hiện, ở trong Linh Vụ Sơn này cũng rất có thể có Tu Chân giả tồn tại, Trần Thanh Đế ngược lại là cũng không vội.
- Chất lượng sắt thép ở địa cầu, thật đúng là không phải kém bình thường, hoàn hảo là hai mươi tấn sắt thép, nếu như chỉ có mười tấn, khẳng định không đủ dùng.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Bước tiếp theo là loại bỏ tạp chất.
- Chỉ có triệt để loại bỏ tạp chất, đây mới thực sự là tinh thiết.
Trần Thanh Đế ngồi dưới đất, lấy ra một khỏa Tụ Linh đan, nuốt xuống.
Lúc này Trần đại thiếu vì tăng thêm tốc độ, nên chấp nhận tiêu hao.
Oanh!
Sau nửa giờ, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, mở hai mắt ra, rèn luyện tinh thiết tiêu hao linh khí, đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
- Tiếp tục!
Trần Thanh Đế từ trên mặt đất bắn lên, hít sâu một hơi, pháp quyết động liên tục, bắt đầu loại bỏ tạp chất bên trong tinh thiết.
Tuy tinh thiết chỉ lớn như nắm đấm hài nhi, nhưng mà sức nặng vẫn ở khoảng chừng hai mươi tấn, quyết sẽ không có nhẹ hơn.
Hai mươi tấn tinh thiết, luyện chế một kiện pháp bảo, coi như là Trần đại thiếu cũng đừng nghĩ cầm lên, chớ nói chi là dùng để giết địch.
- Dùng Vô Ngân Băng Tủy luyện chế trường kiếm, không thể quá dầy.
Trần Thanh Đế rên rỉ một tiếng, nhẹ gật đầu, thầm nghĩ:
- Luyện chế một thanh Thiền kiếm!
Thiền kiếm.
Mỏng như cánh ve.
- Khá tốt kỹ thuật luyện khí của ta không có lui bước.
Khi trời tờ mờ sáng, rốt cục loại bỏ tất cả tạp chất, Trần Thanh Đế duỗi tay gạt đi mồ hôi trên trán.
Tinh thiết vẫn là lớn như nắm đấm, bất quá, lại cực kỳ nhẹ. Lúc này tinh thiết nắm ở trong tay, cho người một cảm giác coi như là ném vào trong nước cũng không nhất định chìm xuống.
- Tinh thiết như thế, coi như là ở Tu Chân giới, vậy cũng tuyệt đối là tinh thiết Cực phẩm rồi.
Trên mặt Trần Thanh Đế, lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt.
Nhìn xem tinh thiết trong tay, Trần Thanh Đế vô cùng thoả mãn, yêu thích không buông tay. Cái này cũng may mắn là ở địa cầu, địa phương tài nguyên thiếu thốn. 
Nếu như đổi lại ở Tu Chân giới, Trần đại thiếu há có thể phí lớn tâm tư, rèn luyện một khối tinh thiết như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.