Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Bất quá khá tốt chính là, vô luận là Trần gia, Viên gia, Lâm gia, đều có Tu Chân giả tồn tại. Từ điểm này lên, người khác sẽ không hoài nghi đến trên đầu của ta.
- Bất quá, vì dùng phòng ngừa vạn nhất, phải tăng thực lực của mình lên mới được.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ:
- Hiện tại thực lực của ta, căn bản là không cách nào triệt để phát huy ra, thiếu khuyết pháp bảo.
- Tiếp tục rèn luyện tinh thiết, tranh thủ mau chóng luyện chế pháp bảo ra.
Nghĩ vậy, Trần đại thiếu cũng không có làm bất luận dừng lại gì, thân thể khẽ động, rất nhanh chạy tới Linh Vụ Sơn.
Cứ như vậy, thời gian một ngày đi qua, vốn là tinh thiết lớn bằng cối xay, hôm nay đã rèn luyện thành quả cóng rỗ.
- Trời đã tối rồi, cần phải trở về, gọi Viên Cầu một tiếng, sau đó tiếp tục rèn luyện.
Trần Thanh Đế thầm nghĩ trong lòng:
- Tối nay, không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ rèn luyện ra yêu cầu của ta.
Hai mươi tấn sắt thép, rèn luyện chỉ còn bằng quả bóng rổ, Trần đại thiếu y nguyên không hài lòng.
Xem ra, yêu cầu của Trần đại thiếu rất cao a.
Hết cách rồi, muốn luyện chế pháp bảo, chỉ là sắt thường còn chưa đủ, cho dù là rèn luyện còn móng ngón tay, cũng là không đủ, còn cần Vô Ngân Băng Tủy mới được.
Mà đối với Vô Ngân Băng Tủy, Trần Thanh Đế cũng không muốn lãng phí.
Yêu cầu cũng rất cao.
Cái này cũng may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672001/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.