Mặt mũi tên thanh niên nam tử này tràn đầy vẻ khinh thường.
- Như thế nào? Ta sẽ cho ngươi biết, ngươi sẽ như thế nào.
Chu Trướng một bước đi tới, cả người từ trên mặt đất bắn lên, muốn đá tới tên thanh niên nam tử kia.
- Chu Trướng, không muốn...
Thẩm Kỳ phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Lúc này, Trần Thanh Đế cũng động, một tay bắt lấy Chu Trướng, nhìn Chu Trướng lắc đầu.
- Trần Thanh Đế, ngươi kéo ta làm gì?
Vẻ mặt Chu Trướng khó hiểu, phẫn nộ chỉ vào tên thanh niên nam tử kia, quát:
- Là hắn đánh Thẩm Kỳ, vì cái gì không cho ta giáo huấn hắn...
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, hai mắt híp lại thành một đầu thẳng tắp, vỗ vỗ bả vai Chu Trướng, nói ra:
- Để cho ta đến xử lý.
- Ta không phải là đối thủ của hắn?
Chu Trướng ngây ngẩn cả người, tên kia đi đường cũng như không vững, sắc mặt tái nhợt, xem xét là biết suy yếu không thôi, ta không phải là đối thủ?
Không chỉ có Chu Trướng, ngay cả Trịnh Lục cũng rất nghi hoặc, mà ngay cả Lý Vưu ở một bên cũng cau chặt lông mày, trong nội tâm rất không minh bạch. Bất quá, Lý Vưu tin tưởng, Trần Thanh Đế nói đúng.
Chỉ là, Lý Vưu hắn nhìn không ra mà thôi.
- Trần Thanh Đế, ngươi quả nhiên không đơn giản.
Tên thanh niên nam tử kia, cười lành lạnh, trong tay xuất hiện một lưỡi dao sắc bén, rất nhanh công kích tới Trần Thanh Đế.
- Lý Vưu, bảo vệ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671743/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.