Nhìn thấy Trần Thanh Đế ly khai, vẻ mặt Hoàng Dĩnh hoài nghi nhìn mẹ của nàng, liền lnói:
- Trần Thanh Đế kia, cũng không phải là người tốt lành gì, mẹ cũng đừng bị hắn lừa.
Lúc trước Hoàng Dĩnh suýt nữa bị Trần đại thiếu cưỡng gian, cũng không có nói cho mẹ của nàng. Vì sợ mẹ của nàng lo lắng.
- Dĩnh nhi, con như thế nào có thể nói Trần đại thiếu như vậy? Về sau không cho phép như vậy, vừa rồi người ta còn giúp chúng ta, là ân nhân của chúng ta.
Mẹ của Hoàng Dĩnh nhíu mày, dạy dỗ:
- Còn nữa, mẹ từ nhỏ là dạy con như thế nào, làm người nhất định phải học giữ bí mật.
- Mẹ, hắn... Trần Thanh Đế hắn...
Hoàng Dĩnh lập tức nóng nảy, xem ra mẹ của nàng bị Trần Thanh Đế dùng không biết thủ đoạn gì, lừa gạt không nhẹ.
Ân nhân?
Cừu nhân mới không sai biệt lắm.
Bất quá, Hoàng Dĩnh nào biết đâu rằng, bệnh của mẹ nàng, là Trần đại thiếu trị tốt.
- Cái gì cũng không cần nói, chuyện này vốn làm con không đúng.
Mẹ của Hoàng Dĩnh, là giận thật a. Nhưng nàng lại nghĩ tới, Trần Thanh Đế bảo nàng giữ bí mật, nên không có nhiều lời.
- Mẹ... Được rồi.
Hoàng Dĩnh suýt chút nữa nói ra chuyện nữa năm trước Trần Thanh Đế cưỡng gian nàng.
- Trách không được, Hoàng Dĩnh cái gì cũng không nói, nguyên lai là gia giáo tốt.
Cách phòng bệnh của mẹ Hoàng Dĩnh không xa, Trần Thanh Đế đã nghe được hết thảy, lập tức nhíu mày:
- Xem ra Hoàng Dĩnh cũng không có nói sự tình hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671590/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.