- Hoàng Dĩnh, chuyện gì?
Viên Cầu cũng có chút không ổn, nhanh nghe điện thoại. Phải biết rằng, Hoàng Dĩnh ở lúc không có chuyện gì, cho tới bây giờ sẽ không gọi điện thoại cho hắn.
- Hoàng Dĩnh, ngươi không phải sợ, ta lập tức đến.
Một lát sau, Viên Cầu cúp điện thoại, nhìn Trần Thanh Đế nói:
- Người Lữ gia, tìm tới Hoàng Dĩnh. Bất quá, Hoàng Dĩnh cái gì cũng không nói.
- Người Lữ gia?
Trần Thanh Đế nhíu mày, nghĩ nghĩ nói ra:
- Viên Cầu, chuyện này ngươi không cần hỏi, ta đi là được.
Trần Thanh Đế đã nghĩ tới điều gì.
Hơn nữa, nếu để cho Viên Cầu đi cùng hắn, khó tránh khỏi Hoàng Dĩnh sẽ có hoài nghi.
Nào có thể trùng hợp như vậy, hai Trần đại thiếu đều có quan hệ cùng Viên Cầu?
- Cũng tốt.
Viên Cầu nhẹ gật đầu, cũng nghĩ đến vấn đề này:
- Trần đại thiếu, đừng cho ca ca ta mặt mũi, cứ đánh mặt Lữ gia thoải mái.
Chuyện Lữ gia cùng Trần gia, Viên Cầu đương nhiên biết.
Khi Trần Thanh Đế đi vào phòng bệnh của mẹ Hoàng Dĩnh, thình lình chứng kiến, một người Lữ gia, đang hỏi Hoàng Dĩnh cái gì đó. Bất quá, Hoàng Dĩnh ngậm miệng không đáp, cho dù ngẫu nhiên mở miệng, cũng chỉ là nói không biết.
Thấy một màn như vậy, Trần Thanh Đế thoả mãn nhẹ gật đầu, cô gái Hoàng Dĩnh này, vẫn là rất giảng nghĩa khí. Biết rõ người ta là người Lữ gia, tuy sợ hãi, lại cái gì cũng không nói.
- Oa kháo... Cái này là ai a, vậy mà kiêu ngạo như vậy?
Trần Thanh Đế nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671589/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.