- Cha, đã giải phẫu xong, bác sĩ sẽ lập tức đi ra.
Lúc này, một trung niên nam tử đồng dạng canh giữ ở bên ngoài phòng giải phẫu, tuổi hơn bốn mươi, đeo kính mắt viền vàng, vẻ mặt quan khí, liền nói.
Người này, đúng là cha của Lữ gia thiên tài Lữ Bất Phàm, Lữ Duẫn Cứu. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
- Ân.
Lữ Văn nhíu mày, đối với nhi tử đã hơn 40 tuổi, đã đến bất hoặc chi niên, lại như cũ không trầm ổn, rất là thất vọng.
Nếu như...
Lữ Văn nghĩ tới rất nhiều lần, nếu như Lữ Duẫn Cứu có thể như cháu của hắn Lữ Bất Phàm. Dùng thế lực Lữ gia hắn, ở dưới hắn đại lực chống đỡ, làm sao có thể chỉ là một Phó bộ.
Hơn 40 tuổi đã là Phó bộ, nhìn như rất lợi hại. Nhưng mà, không nên quên, Lữ gia gia chủ Lữ Văn, đây chính là một Bộ trưởng có thực quyền trong tay a.
Lữ Văn trầm ngâm một tiếng, nhìn cửa phòng giải phẫu, đi tới trước mặt Quan bác sĩ, hỏi:
- Quan bác sĩ, cháu của tôi như thế nào rồi?
- May mắn mà có cái đồ vật này, bằng không thì...
Quan bác sĩ từ phía lưng lấy ra một miếng hộ tâm màu đồng cổ, trầm giọng nói:
- Nếu như không có miếng hộ tâm này, Phàm thiếu gia sẽ nguy hiểm.
- Miếng hộ tâm?
Trong lòng Lữ Văn run lên, tiếp nhận miếng hộ tâm, nhịn không được thầm nghĩ:
- Là miếng hộ tâm mà sư phụ của Bất Phàm cho hắn.
- Mặc dù có miếng hộ tâm này, ngăn cản một phần lực lượng, nhưng Phàm thiếu gia vẫn gãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671518/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.