- Giúp, đương nhiên giúp, huynh đệ có chuyện không giúp, cái kia còn gọi huynh đệ sao?
Viên đại thiếu đưa tay ra, nghĩa bạc vân thiên nói:
- Vừa vặn, ta có một tòa biệt thự để không. Ngươi mang cô ta tới là được, dù sao ngươi cũng biết.
- Đi, ta mang nàng qua.
Ở trong trí nhớ Trần Thanh Đế tiếp thu, hoàn toàn chính xác biết rõ, Viên đại thiếu có một tòa biệt thự như vậy, trước kia ngẫu nhiên còn mang nữ nhân đi qua.
- Chó không thể rời phân, ta còn có việc nên đi trước. Hừ hừ.
Lâm Tĩnh Nhu ở một bên, hung hăng trợn mắt nhìn Trần đại thiếu, quay người đi đến bên ngoài biệt thự.
- Móa, Lâm Tĩnh Nhu, cô đem lời nói nói rõ ràng cho ta, ca ca ta đắc tội cô như thế nào, sao cô lại mắng ta?
Trần Thanh Đế nhíu mày, gào thét kêu lên:
- Hơn nữa, ca ca ta muốn làm như thế nào, liên quan gì đến cô? Cô cũng không phải vợ của ta.
- Ai là lão bà của ngươi?
Lâm Tĩnh Nhu đi đến bên ngoài biệt thự, nghiến răng nghiến lợi quát:
- Hừ, Trần Thanh Đế, về sau đừng cho ta thấy ngươi, nếu không, ta gặp một lần sẽ cắn ngươi một lần.
Vốn Lâm Tĩnh Nhu muốn nói, gặp một lần đánh Trần Thanh Đế một lần. Bất quá, sau khi kiến thức sức chiến đấu của Trần Thanh Đế, nàng biết rõ mình căn bản không phải là đối thủ, mới đổi thành gặp một lần cắn một lần.
- Cái gì? Gặp ta một lần muốn một lần? Không được a, tuy ta rất mạnh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671511/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.