Trong nội tâm Trần Phong Nhiên lo lắng, vội vàng giải thích nói:
- Đại ca, trên xe ngồi nhiều một người, vậy thì nhiều một phần sức nặng, tùy thời đều có thể ảnh hưởng đến kết quả đua xe.
- Phong Nhiên, ngươi nói không tệ...
Trần Thanh Đế nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Trần Phong Nhiên, lông mày nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:
- Trần Phong Nhiên khẩn trương như thế, nghĩ đến là không muốn, cũng không dám để cho Lâm Tĩnh Nhu gặp chuyện không may.
- Lâm Tĩnh Nhu là một cái bùa hộ mệnh như vậy, không lợi dụng mới là ngu ngốc? Để cho Lâm Tĩnh Nhu lên xe, có lẽ có thể giảm bớt một chút phiền toái.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế nhìn Lâm Tĩnh Nhu quăng tới ánh mắt giết người, nói ra:
- Phong Nhiên, ngươi nói có đúng không sai, bất quá... nếu như là bởi vì Lâm Tĩnh Nhu ngồi trên xe thua, cái kia Lâm Tĩnh Nhu cũng trách không được ta rồi. Nếu như không cho nàng ngồi ở trong xe, Phong Nhiên a, ngươi cũng biết, sẽ có hậu quả gì.
- Hừ, coi như ngươi thức thời.
Lâm Tĩnh Nhu thoả mãn nhìn Trần Thanh Đế, đầu mâu lại chỉ hướng Trần Phong Nhiên:
- Trần Phong Nhiên, ngươi một mực không cho ta lên xe, ngươi đến cùng là có ý gì?
- Ta... Ta có thể có ý gì, chị Tĩnh Nhu, ta... ta không phải là vì chị sao.
Sắc mặt Trần Phong Nhiên lập tức trở nên khó coi không thôi.
- Chuyện của ta, ngươi tốt nhất không nên quản.
Nói xong, Lâm Tĩnh Nhu không thèm nhìn Trần Phong Nhiên, khí ục ục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671364/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.