Trần Thanh Đế biết rõ, lần đua xe này tuyệt đối không đơn giản, cho nên, Trần đại thiếu tin tưởng vững chắc, vô luận hắn đưa ra yêu cầu gì, Lữ Hậu Tích tuyệt đối đều sẽ đáp ứng.
Mà Trần Thanh Đế làm như thế, còn có thể cho bọn người Lữ Hậu Tích một loại ảo giác, đó chính là: Trần đại thiếu hắn không phải coi trọng ngọc bội của Lữ Hậu Tích, mà là lấy ngọc bội làm cớ, không đua xe cùng Lữ Hậu Tích.
Lữ Hậu Tích há có thể để cho Trần Thanh Đế như nguyện? Cho dù Lữ Hậu Tích nguyện ý, nhiệm vụ kia của hắn xử lý thế nào?
Điều này cũng đã chú định, Trần Thanh Đế muốn lạt mềm buộc chặt, tuyệt đối sẽ có hiệu quả, một kích trí mạng!
- Đợi một chút!
Nhìn thấy Trần đại thiếu rời đi, Lữ Hậu Tích cắn răng một cái, liên tục cười nói:
- Trần đại thiếu đã nhìn trúng khối ngọc bội này của tiểu đệ, cái kia chính là vinh hạnh của tiểu đệ, cứ dựa theo Trần đại thiếu nói xử lý.
Nói xong, Lữ Hậu Tích rất là không nỡ lấy ngọc bội trên cổ xuống, cẩn thận đặt ở phía sau xe thể thao của hắn.
Ngọc bội đối với Lữ Hậu Tích mà nói tuy ý nghĩa trọng đại, nhưng so sánh với nhiệm vụ của hắn, cái gì cũng không tính rồi. Nếu là bởi vì nguyên nhân ngọc bội, làm cho nhiệm vụ thất bại, đến lúc đó Lữ Hậu Tích sẽ rất thê thảm.
- Không phải là một khối ngọc bội thôi sao, nhìn đức hạnh kia của ngươi, thực cho rằng bản đại thiếu thích khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671363/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.