-Lãnh Nam, mau lại đây.
Phong Hàn cầm cây còi rớt trên đất đưa cho Đường Lãnh Nam, cái nàychính xác là thứ lão giao cho Mạc Hi, bây giờ ở đây, không biết đã cóchuyện gì xảy ra càng làm hai người lo lắng. Anh từ lúc bước vào đã nghe có thân người phía sau, không phải chỉ một, nhưng với tâm tình hiện giờ thì anh không có cảm hứng chú ý đến, trong đầu chỉ lo nghĩ đến nương tử nhà mình mà thôi.
Phía bên kia, Mạc Vân Lam và Mạc Khắc cùng một đám người hay đi theobọn họ vẫn luôn bám không buông, tình cờ nghe lén được câu chuyện củaMạc Hi thì liền nghĩ thời cơ loại bỏ cô đã đến, nhưng không ngờ rằng còn có vương gia, nên chỉ ngồi chờ mà thôi.
Ở một hướng không xa, Đường Cẩm Hy ngao ngán nhìn, Phong Hàn với LãnhNam đi không rủ nàng, nàng cũng lo cho Mạc Hi mà, thật là bất công.
Bỗng tiếng chơi đùa từ đâu vang lại kéo theo sự tập trung, cảnh tượngtrước mắt làm họ hóa đá, có hai con rồng con đang vui vẻ lăn lộn vớinhau. Phong Hàn dụi dụi mắt mình, lần đầu thấy ma thú trong truyềnthuyết không biết phải thể hiện cảm xúc như thế nào cả.
-Ca, mau bắt hai con ma thú đó lại. Ta muốn chúng. Thật dễ thương nha.
Mạc Vân Lam kéo kéo tay áo Mạc Khắc, trước giờ thứ ả muốn thì đại caluôn luôn cho ả. Nếu trong tay có ma thú rồng như vậy, chẳng phải ả sẽnở mày nở mặt thêm sao, cũng có thể loại bỏ luôn tin Mạc Hi phế mất cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-sat-thu-vuong-phi-cua-vuong-gia/2172302/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.