Bàng Phi cùng An Lộ cùng tiến đến gần chiếc xe, phía sau cửa sổ xuất hiện hai khuôn mặt vô cùng xa lạ, cùng với hai khuôn mặt đó còn có một mõm ống đen, mà lúc này họ đang đối mặt với hướng của Bàng Phi.
Bàng Phi nhất thời sửng sốt, anh nhanh chóng ôm lấy An Lộ, lăn đến một bên bụi cỏ.
"Xoẹt..." Một viên bay xoẹt qua.
Sắc mặt An Lộ tái nhợt đầy sợ hãi, không khỏi run lên: "Có phải... là tiếng súng hay không, anh rể, bọn họ có súng, bọn họ có súng..."
Bàng Phi vô cùng bình tĩnh và không có một chút hoảng sợ nào, nhưng ánh sáng từ đôi mắt đó lại ngay lập tức trở nên ủ rũ: "Em ở lại đây và đừng chạy lung tung."
Mục tiêu của bọn họ chính là Bàng phi, để không ảnh hưởng đến An Lộ, Bàng Phi anh cần phải dẫn dụ toàn bộ lực chủ yếu của địch về phía của về mình.
Anh cố ý lộ ra trước mắt của hai người đó, dẫn dụ sự chú ý, sau đó phi thân rời đi.
Cả hai không những tinh ranh mà còn rất thận trọng, hai người họ không chịu xuống xe, điều này gây trở ngại lớn cho cuộc phản công của Bàng Phi.
Lần trước cũng là những người cầm súng, nhưng lần này bên kia rõ ràng là đã thông minh hơn rất nhiều, chiếc ô tô là chiếc ô bảo vệ tốt nhất, bởi né tránh một cách mù quáng không phải là biện pháp tốt.
Bàng Phi lặng lẽ đi vòng ra sau xe, cởi bỏ áo khoác rồi ném nó ra phía ngoài, tranh thủ vài giây khi tầm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648828/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.