"Đùng!"
Lời nói này đã gây chấn động hơn so với những lời nói lúc trước, chẳng khác nào thêm dầu vào lửa.
La Tinh Tinh quả thực không thể tin vào tai của mình, không ngờ ba của cô ta - La Đại Hải lại để ý chuyện này như vậy!
Chuyện con cái đối với ông mà nói, không giống như thành viên trong gia đình, mà giống như là một loại công cụ lao động có lợi hơn.
La Tinh Tinh đã sinh sống hơn hai mươi năm trong ngôi nhà này, tiếp xúc với La Đại Hải hơn hai mươi năm, La Tinh Tinh đột nhiên phát hiện ra một điều rõ ràng, mình chưa thực sự hiểu ba của mình!
Nhưng chuyện này mới chỉ là sự bắt đầu, những lời nói mà La Đại Hải nói phía sau lưng cô ta mới thực sự khiến cô ta chết lặng.
La Đại Hải đột nhiên hỏi: "Tinh Tinh, con có biết vì sao ba lại nuôi dưỡng con không?"
La Tinh Tinh ngây người lắc đầu nói: "Con không biết."
Trước kia La Đại Hải nhận nuôi dưỡng La Tinh Tinh, khả năng là chỉ muốn có một đứa con bên cạnh, để bù đắp nỗi đau mất đi La Lượng, nhưng khi nhìn lại hiện tại, xem ra khả năng này quá mơ hồ rồi.
Làm sao một kẻ máu lạnh như ông, chỉ vì mất đi đứa con của mình, mà lại chán nản tới mức không màng đến sống chết của bản thân cơ chứ.
La Đại Hải không có vội vã trả lời mà bước đi đến trước mặt của La Tinh Tinh, hai tay ông ta ôm lấy bờ vai của cô ta, ông ta nhìn cô ta một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648788/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.