“Anh không để bụng đâu, chỉ là thấy thương em. Tên Bàng Phi khốn nạn đó, sao lại có thể nhân lúc người ta gặp khó khăn rồi làm chuyện như vậy.” La Lượng cắn chặt răng, bất kể là biểu cảm hay ngữ khí cũng không phải giả bộ, chỉ là khác đối tượng mà thôi.
Để bụng, sao lại không để bụng được, một người con gái đến cơ thể của mình cũng bị người đàn ông khác chiếm lấy được, vậy mà còn giả bộ tỏ vẻ thanh cao gì chứ!
Nhưng những lời này không thể nào nói ra trước mặt An Dao được, cho dù có phải là lần đầu tiên hay không, anh ta cũng phải có được An Dao, phải đè người con gái tự cao tự đại này dưới thân mình, chỉ có như vậy mới khiến anh ta cảm thấy chinh phục thành công.
An Dao vui vẻ ra mặt, người đàn bà ngu xuẩn này luôn nghĩ mọi việc theo hướng quá đơn giản, sự thông minh trước kia cũng đã không còn, hoàn toàn chỉ còn lại bộ dạng của một người đàn bà nhỏ nhoi: "Tôi biết anh sẽ không để bụng mà La Lượng, anh khiến cho tôi tin vào tình yêu, cũng cho tôi thấy được sự tốt đẹp của nó, tôi cảm thấy hối lỗi về sự do dự của tôi. Cảm ơn sự chờ đợi và luôn ở bên cạnh tôi bấy lâu nay, tôi rất cảm kích ông trời vì đã không để tôi đánh mất anh.”
Trước giờ, An Dao đều không giỏi nói những lời lẽ ngọt ngào, những lời nói bây giờ được xuất phát từ tận đáy lòng của cô, thay vì nói đó là lời nói với La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648699/chuong-89.html