“Thật à? Bọn họ là ai thế? Nói nghe thử xem!” Hứa Tử Yên tò mò hỏi.
“Ta hiện tại tin ngươi ở tại sơn thôn xa xôi rồi, Tử Yên. Ngươi vậy mà chẳng hay biết gì về những nhân vật phong vân trên đại lục! Có thể đoán được nơi ngươi ở hẻo lánh cỡ nào.” Nói tới đây, cảm khái nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên, khẽ than một tiếng: “Nếu không phải thúc thúc của ngươi phát hiện ra ngươi, một tuyệt thế nhân tài liền bị mai một như vậy.”
Hứa Tử Yên được khen đến xấu hổ đỏ bừng cả mặt, hơi ngại ngùng nhẹ giọng nói: “Hứa Lệ, ngươi đừng cười nhạo ta nữa, ta thiếu hụt kiến thức, ngươi mau nói cho ta nghe đi.”
Sắc mặt Hứa Lệ đột nhiên biến đổi, cực kỳ nghiêm túc nói với Hứa Tử Yên: “Tử Yên, ngươi tương lai nhất định không phải vật trong ao, nhất định sẽ nhất phi trùng thiên (*),đến lúc đó chớ quên bọn ta.”
(*) Bay một cái vọt lên trời.
“Đúng vậy! Tử Yên, ngươi nhớ đừng quên bọn ta đó.” Vài người khác lúc này cũng cực kỳ nghiêm túc nhìn Hứa Tử Yên nói, trong mắt lộ vẻ chờ mong.
Hứa Tử Yên đột nhiên bị mọi người làm cho luống cuống chân tay, nhưng nàng cũng lập tức hiểu rõ đây là mọi người suy tính cho tương lai của bản thân, hy vọng sau khi mình trở thành cường giả, có thể chiếu cố bọn họ đôi chút. Bởi vì thẳng thắn mà nói, bốn người trước mắt này, từ ba tuổi đã bắt đầu tu luyện, mãi cho đến mười lăm tuổi mới miễn cưỡng đạt tới Hậu Thiên tầng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/177171/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.