Ngồi trên ghế thở hổn hển một lúc, Hứa Tử Yên mới bình tĩnh lại. Lấy khối thiên thạch lớn từ trong nhẫn trữ vật ra, đặt trước ngực quan sát. Kỳ thực Hứa Tử Yên hiện nay đối với thiên thạch rốt cuộc có bao nhiêu công dụng cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết nó là nguyên liệu luyện khí cực phẩm. Về phần Lâm Phi Ngu nói, dùng nó chế tác con rối có thể đỡ được công kích của đại tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đều là phỏng đoán. Dù sao chưa có ai từng gặp con rối toàn thân chế tác từ thiên thạch.
Thu khối thiên thạch kia vào, lôi ra hai miếng ngọc bài Tiêu Tuyết Lãng cho, cầm trên tay ngắm nghía, nghĩ mình từ giờ trở đi coi như có gia tài chục triệu linh thạch. Còn khiến liên minh thế gia nợ mình một mối nhân tình, tâm trạng không khỏi tốt lên.
Có điều trong lòng cũng cảm khái, cảm khái chính là, tu tiên giới và thế tục giới cách biệt quá lớn. Gia tộc mình và gia tộc Tiêu Tuyết Lãng đều là gia tộc truyền thừa lâu năm. Chỉ là một ở thế tục giới, một ở tu tiên giới, nội tình lại hoàn toàn kém xa, quả thực chính là một trên trời, một dưới đất. Gia tộc tại thế tục giới, tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ năm đã có thể xưng là lão tổ. Nhìn xem gia chủ thế gia trong tu tiên giới người ta, vậy mà đều là tu vi Kết Đan kỳ.
Cảm khái một hồi, thu hai miếng ngọc bài lại, Hứa Tử Yên lấy cây sáo ra, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cây sáo nhẵn bóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593407/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.