Chỉ thấy tu sĩ tán đi phù che lấp trầm giọng nói: “Nói vậy tất cả mọi người đều đã nhận ra ta, không sai, ta chính là minh chủ liên minh thế gia phương bắc Tiêu Tuyết Lãng. Nhi tử của ta tu luyện xảy ra vấn đề, cần băng phách thạch để trị liệu, hôm nay chỉ cần có người lấy ra băng phách thạch, ta không những sẽ dùng viên hỏa phách thạch này trao đổi với hắn, hơn nữa tấm ngọc bài này ta sẽ tặng cho hắn. Tấm lệnh bài này tại liên minh thế gia có thể đại biểu ta, chỉ cần tương lai cầm tấm lệnh bài này tới gặp ta, Tiêu Tuyết Lãng ta bằng lòng vì hắn làm một chuyện, bất luận sự tình gì đều có thể, cho dù là muốn mạng của ta.”
Liên minh thế gia tuy rằng vẫn rất khiêm tốn, không có phô trương như Tán Tiên minh, nhưng không có nghĩa người ta không có thực lực, trái lại thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Suy nghĩ một chút là biết, thế gia nào không có nội tình mấy nghìn năm? Những người có nội tình thâm hậu kết thành liên minh sao lại không có thực lực? Chỉ có điều người ta không lộ ra ánh sáng, ngầm thu gom đại tài mà thôi. Hôm nay minh chủ liên minh thế gia đáp ứng làm cho người giữ tấm ngọc bài kia một việc, đó chính là một lời hứa hẹn tương đối lớn, chỉ cần không phải là chọc một lỗ thủng lên trời, liên minh thế gia đều sẽ đáp ứng ngươi.
Mọi người đều chấn động tinh thần, song trong nháy mắt lại khôi phục bình tĩnh, bởi vì không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593406/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.