Lúc này, nhóm người Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang cùng ngậm miệng tập thể. Đồng thời trong lòng bọn họ nghĩ rằng, đội trưởng đâu cần gia tộc cho đan dược gì, đan dược chỗ nàng sợ còn chẳng ít hơn gia tộc.
Nàng đương nhiên không thể nói mình là vì đề phòng gia tộc mới ẩn tàng tu vi, Hứa Tử Yên thoáng suy nghĩ một chút, nhẹ giọng nói: “Có hai nguyên nhân, một là cháu thấy được rất nhiều người của phủ thành chủ Trung Đô thành, Tiêu gia cùng Ngô gia tựa hồ đều vận dụng Liễm Tức phù, ẩn tàng tu vi của bọn họ. Vì thế, cháu cho rằng bọn họ nhất định có âm mưu gì đó không thể cho ai biết. Mà âm mưu này rất có thể nhằm vào Hứa gia chúng ta. Tiếp qua không lâu sau, chính là cuộc so tài của Trung Đô thành, nói không chừng bọn họ sẽ làm ra sự tình gì bất lợi cho Hứa gia chúng ta. Cho nên, cháu liền ẩn tàng tu vi của mình, hy vọng vào khoảng thời gian kia, có thể ra tay bất ngờ.”
Mọi người nghe xong đều hoảng hốt, Hứa Đỉnh Thiên càng nhăn lại hai hàng lông mày, trầm giọng hỏi: “Cháu chắc chắn?”
“Dạ, cháu chắc chắn trên người bọn họ nhất định có Liễm Tức phù, cháu có thể cảm giác được.” Hứa Tử Yên dứt khoát gật đầu.
Hứa Đỉnh Thiên trầm mặc một hồi, lại ngẩng đầu nhìn Hứa Tử Yên hỏi: “Vậy nguyên nhân thứ hai của cháu là gì?”
Ánh mắt Hứa Tử Yên nhìn Hứa Đỉnh Thiên trở nên kiên quyết, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia mong chờ, nghiêm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593290/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.