“Đây là dị tượng gì thế?” Hứa Thiên Lang bất chợt thốt ra.
Hứa Tử Yên nhìn bầu trời đổ cơn mưa máu, đáy lòng cũng vô cùng bất an, nhưng trong lòng nàng biết, lúc này nhất định không thể để nội tâm mọi người cảm thấy khủng hoảng, bằng không sẽ là chuyện cực kỳ nguy hiểm trên đường đào vong. Vì thế, nàng lạnh nhạt nói: “Mặc kệ là dị tượng gì, đều không liên quan đến chúng ta, thiên địa sinh ra dị tượng như thế, há tiểu nhân vật như chúng ta có thể dính đến nhân quả. Có lẽ toàn bộ thế tục giới cũng chẳng có quan hệ, mà hẳn là tu tiên giới sắp phát sinh việc gì đó.”
Mọi người cúi đầu suy nghĩ lời nói của Hứa Tử Yên một chút, không khỏi đều tự giễu nở nụ cười. Bọn họ là loại người nào? Chẳng qua là một bầy kiến ở thế tục giới, hơn nữa còn là một bầy kiến đang đào vong, ông trời sẽ vì bọn họ sinh ra dị tượng sao? Nếu sinh ra dị tượng thì đã sớm sinh ra, làm gì phải chờ tới bây giờ? Vì thế, tâm trạng mỗi người đều thoải mái hơn, quay đầu nhìn nhau, cười to ha hả.
“Chúng ta đi.” Hứa Tử Yên quát một tiếng, phất ống tay áo, đội mưa ngự kiếm tiến về phía trước. Mọi người cũng đều ào ào ngự kiếm theo sát Hứa Tử Yên bay tới Lang Gia trấn.
Trung Đô thành.
Hứa gia.
Phu phụ Hứa Hạo Quang dựa vào nhau, đứng ở trong sân, ánh mắt thất thần nhìn phía chân trời, chỉ mấy tháng ngắn ngủi, tóc hai người đã bạc đi một nửa, miệng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593260/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.