Đột nhiên một cơn lốc thổi qua, mưa bụi màu đỏ bắn tung tóe, cánh tay khổng lồ màu đen kia lăng không nhảy lên, bay tới nơi xa. Chớp mắt đã qua ngàn dặm, cánh tay khổng lồ màu đen phi hành trên trời đột nhiên đáp xuống, rồi lập tức thu nhỏ lại, cuốn một cái ở không trung, biến thành một nam tử mặc áo đen. Thân hình anh tuấn, khuôn mặt cương nghị, một đôi mắt tối đen như mực lóe sáng tựa ánh sao, giữa đôi mày có một cái bớt màu đỏ sậm, hình dạng giống một ngọn lửa.
“Không được, rời khỏi nơi phong ấn, hồn phách vậy mà không thể hoàn toàn dung hợp với túc thể, chắc do thời gian bị phong ấn quá lâu, hơn nữa đây chỉ là một cánh tay của ta.”
Lúc này, người áo đen đứng trước một cái thác nước, mày nhíu chặt, ngọn lửa giữa hai hàng lông mày như có sự sống, không ngừng nhảy nhót.
“Không sao, chỉ cần ta có một cây An Hồn thảo, là có thể làm hồn phách và túc thể của ta dung hợp hoàn mỹ. Đến lúc ấy công lực của ta sẽ tăng trưởng ngàn vạn lần, sau đó ta có thể đi tìm về những phần thân thể bị phong ấn còn lại. Ha ha, kẻ lúc trước phong ấn chúng ta, ngày tận thế của các ngươi đã sắp đến rồi, ha ha ha…”
Người áo đen ngửa mặt lên trời cười dài, tựa như cười hết sự đè nén cùng phẫn nộ hàng tỉ năm. Ngọn lửa giữa hai hàng lông mày bất chợt như muốn tách rời.
“Không ổn.” Người áo đen thở nhẹ một tiếng, khép hờ hai mắt, thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593259/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.