Bảy tấm lục phẩm, cùng tám tấm thất phẩm và bát phẩm phù hẳn là có uy hiếp nhất định với tu sĩ Trúc Cơ kỳ cấp cao của tông môn. Hơn nữa bản thân còn có một tấm cửu phẩm phù, có thể giữ lại dùng vào thời điểm bản thân chạy trốn. Ngẫm nghĩ, Hứa Tử Yên vẫn lắc đầu, bởi vì nàng rốt cuộc nghĩ tới, những thứ nàng chuẩn bị có lẽ sẽ dùng được với tu sĩ thế tục giới, bản thân đoán chừng thực lực của bọn họ cũng hẳn là chính xác. Nhưng tông môn thì khác, cho dù người của tiểu tông môn, cũng sẽ có một vài món pháp khí, pháp bảo linh tinh gì đó. Kể từ đó, phù của mình thật đúng là không có tác dụng quá lớn với bọn họ. Vả lại số lượng phù cũng quá thiếu.
Nghĩ đến đây, Hứa Tử Yên đứng dậy từ mặt đất, đi vào một hang nhỏ trong động, vừa tiến vào vừa nhẹ giọng nói: “Ta có một số việc phải làm ở bên trong, nếu kẻ địch không phát hiện nơi này, thì đừng quấy rầy ta.”
Kế tiếp, dưới ánh mắt mê man của mọi người trong sơn động, thân hình Hứa Tử Yên biến mất ở cửa hang. Tiến vào hang, Hứa Tử Yên thu dọn một nơi tương đối bằng phẳng, sau đó kiểm kê phù chỉ trong túi trữ vật và vòng trữ vật của mình. Còn thừa hơn một ngàn tấm, trông thì có vẻ rất nhiều, nhưng Hứa Tử Yên làm sao có khả năng chế hết chúng nó thành cửu phẩm phù? Như vậy không chỉ chế tác chậm, hơn nữa còn hao phí chân nguyên kịch liệt, phải biết rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593246/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.