Ngắm vầng mặt trời mới mọc lên, trong lòng Hứa Tử Yên đột nhiên có một loại xúc động, đêm thuần âm, ngày thuần dương, trong nháy mắt âm dương chuyển hoán, khiến Hứa Tử Yên có một loại cảm giác sáng tỏ thông suốt, những cảm ngộ trong linh hồn đêm qua ùn ùn kéo tới, giúp nàng nắm bắt được một tia thiên đạo.
Hứa Tử Yên cứ giang rộng cánh tay như vậy, đứng nguyên trên nhánh cây, một cơn gió lướt qua, thổi tung tay áo bay lên. Đồng thời ở trong đan điền của nàng, vùng tối tăm vốn đang ở thể nửa rắn nửa lỏng lại cuồn cuộn một trận, không ngừng biến hóa, không ngừng có linh khí nồng đậm sinh ra trong vùng tối tăm kia, kèm theo linh khí liên tục sinh thành, vùng tối tăm cũng đang không ngừng tiêu hao. Dần dần ở trong đan điền, giữa vùng tối tăm xuất hiện một cái không gian, đại khái lớn bằng một mẫu.
Lúc này Hứa Tử Yên không hay biết ở trong đan điền nàng phát sinh biến hóa, mà chỉ hoàn toàn đắm chìm vào việc lĩnh ngộ thiên đạo. Mặt trời mới mọc lên ở phương đông, không quá xinh đẹp, nhưng lại xán lạn đến vậy, không thể ngăn cản đến vậy. Tựa như không có lực lượng gì có thể ngăn cản nó. Tất cả trở ngại ở phía trước nó đều sẽ bị nó vô tình nghiền nát.
Loại cảnh giới đại xảo nhược chuyết, trọng kiếm bất công (*) này khiến tâm trạng Hứa Tử Yên vô cùng xúc động. Kỹ xảo, pháp bảo, phù dù quan trọng, nhưng chỉ là vật ngoài thân, không phải chính bản thân mình, đó là mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593245/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.