Hứa Lân cười khổ nói: “Mấy chuyện muội nói ta đều thừa nhận. Nhưng vấn đề là ta cũng không biết bí mật này.”
Hứa Tử Yên gật đầu, tiếp tục nhỏ giọng thì thầm, hiện giờ bọn họ cách nhóm Hứa Kỳ và Hứa Thiên Lang một đoạn, hơn nữa hai người còn tận lực giảm thấp giọng: “Còn có, Hứa Kỳ sư huynh biết chuyện bảo tàng gia tộc, huynh là con trai tộc trưởng, lại là người có tu vi cao nhất trong đội ngũ đào vong, không có khả năng không biết chuyện này đúng không?”
Hứa Lân lặng thinh. Hứa Tử Yên cười khẽ một tiếng nói: “Vả lại, Hứa Thiên Lang là con trai duy nhất của cửu bá cao thủ đứng thứ hai trong gia tộc, trên người làm sao có thể không có bí mật?”
Thấy Hứa Lân không nói chuyện, Hứa Tử Yên tiếp tục nói: “Ta không có ý định thăm dò bí mật của các huynh, mỗi người đều có bí mật của bản thân, vì vậy nó mới gọi là bí mật, cũng bởi nó thuộc về thế giới của riêng mỗi người. Ai cũng có quyền lợi giữ kín bí mật của mình. Cho nên, Lân sư huynh, ta không hy vọng có người tra xét bí mật của ta.”
“Tử Yên.” Thần sắc Hứa Lân có hơi sợ hãi: “Ta không có ý tra xét bí mật của muội, chỉ là… chỉ là hy vọng có thể hiểu rõ muội thêm một chút.”
Hứa Tử Yên trầm mặc thật lâu, mới khẽ than một tiếng: “Ta hiểu, nhưng ta vẫn muốn giữ lại bí mật của ta.”
“Ừ, ta biết rồi.” Hứa Lân nhẹ nhàng gật đầu.
Vào thời điểm giữa trưa, tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593230/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.