Sắc mặt mọi người đều cực khó coi, tràn ngập tự trách. Hứa Thiên Lang kia bị Hứa Tử Yên chất vấn trợn mắt há hốc mồm, gương mặt đỏ bừng lên, há miệng thở dốc, lại nói không nên lời. Hứa Kỳ đứng bên cạnh không nhìn nổi nữa, đám người họ đều từng là nhân vật vượt trội, hiện tại bị một cô nhóc còn nhỏ hơn mình răn dạy, trong lòng cũng có chút không thoải mái, liền nhẹ giọng nói: “Tử Yên… muội muội, muội nói hơi nặng rồi.”
“Nặng?” Hứa Tử Yên lạnh lùng châm chọc: “Một đám tu tiên bị mấy người thường trên dưới Hậu Thiên tầng thứ năm chuốc thuốc tê, đem trói lại, ngay cả sinh mệnh cũng giao vào tay kẻ khác, sau khi ta cứu các ngươi, các ngươi chẳng những không tự ngẫm lại bản thân, mà còn trách ta không cảnh báo các ngươi trước. Hừ, các ngươi là trẻ con hả? Nếu các ngươi là trẻ con, như vậy, thật xin lỗi, ta không cần mấy đứa trẻ ngây thơ dễ dàng tin lời người khác. Ta cần là một chiến hữu có thể để ta giao lưng cho người đó, một chiến hữu có thể khiến ta yên tâm phía sau lưng, chuyên tâm đi đối phó kẻ địch đối diện. Với thái độ này của các ngươi, ta có thể tín nhiệm các ngươi sao? Ta dám giao đằng sau lưng ta cho các ngươi sao? Nếu ta cứ giao đằng sau lưng ta cho các ngươi như vậy, thế có khác gì tự đi tìm cái chết?”
“Tử Yên, thật xin lỗi, chúng ta sai rồi.” Hứa Kỳ cúi đầu, nhẹ giọng nói. Bởi vì Hứa Kỳ bị Hứa Tử Yên răn dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593224/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.