Hứa Hạo Lượng đứng trên bến tàu Hướng Dương trấn. Cầm trong tay vài sợi tơ, những sợi tơ này là Hứa Hạo Lượng phát hiện ở trong bụi gai cách bến tàu mấy trăm mét, tuy rằng chỉ là một ít sợi tơ may quần áo thông thường, nhưng trong lòng Hứa Hạo Lượng đã xác định những sợi tơ này là rớt từ trên người nhóm Hứa Tử Yên xuống.
Người thường không có việc gì chạy vào bụi cỏ làm chi? Hơn nữa xem xét các dấu hiệu trong bụi cỏ, còn không phải của một người, như vậy chỉ có thể là nhóm Hứa Tử Yên đang đào vong. Hứa Hạo Lượng thật cẩn thận thu nhặt từng sợi tơ mắc trên bụi gai, lại lần lượt xóa sạch các dấu vết tại hiện trường. Sau đó mới đi tới đứng trên bến tàu phân tích hành động của nhóm Hứa Tử Yên.
“Xem ra bọn Kỳ nhi và Thiên Lang là từ nơi này đi thuyền xuôi dòng, chạy về hướng rừng rậm Vô Tận. Hơn nữa có vẻ đã đánh cướp một con thuyền, bằng không bọn nó cũng không cần mượn bụi cỏ che giấu. Ha ha, đám nhóc đó thật đúng là dám làm, không biết kế hoạch kia là Kỳ nhi, Lân nhi hay Thiên Lang nghĩ ra được?”
Nghĩ đến đây, thân ảnh Hứa Tử Yên bất chợt hiện lên trong đầu hắn, Hứa Hạo Lượng cười khổ một cái, thì thào lẩm bẩm: “Chỉ sợ bọn nó chẳng có bản lĩnh kia, hẳn là do Hứa Tử Yên nghĩ ra.”
Trong lòng Hứa Hạo Lượng lập tức không thoải mái một trận, căm giận thầm nghĩ: “Hứa Tử Yên này có phải quá nghịch thiên rồi không? Sức chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593221/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.