Hứa Tử Yên biết địa vị của bốn người này ở ngoại đường, trong lòng không rõ bọn họ dắt tay nhau mà đến rốt cuộc có ý gì, do đó không khỏi bất an. Nhưng nên đối mặt thì luôn phải đối mặt, cục diện tệ nhất cũng chỉ là bọn họ muốn ba mươi mấy người bên mình đều đi tham gia cuộc chiến ngăn cản yêu thú mà thôi. Dù sao bản thân vốn muốn đi, trong lòng cũng không có gì sợ hãi, bèn bước chầm chậm đến chỗ bốn người chắp tay nói: “Tiểu muội xin chào bốn vị sư huynh, sư tỷ.” Lúc này, đám người Hứa Cảm đi tới gần đó, mấy tân đệ tử đứng trước cửa vây quanh Hứa Tử Yên đều tránh sang hai bên, nhường ra một con đường ở giữa. Bốn người Hứa Cảm lập tức đi tới trước mặt Hứa Tử Yên, hơi chắp tay nói: “Tử Yên muội muội, chúng ta lần này đến là vì mệnh lệnh của gia tộc.” “Quả nhiên là đến vì việc này.” Trong lòng Hứa Tử Yên vô cùng thản nhiên, mỉm cười nhìn về phía bốn người đối diện. Hứa Tử Yên bởi vì trong lòng đã sớm đưa ra quyết định, cho nên lúc này sắc mặt không chút biến hóa, chỉ có trầm tĩnh, rất trầm tĩnh, cực kỳ trầm tĩnh. Nhưng vẻ mặt những tân đệ tử kia lại có sự thay đổi lớn, ánh mắt cả đám vừa sợ hãi vừa oán hận nhìn bốn người Hứa Cảm. Đám Hứa Cảm cũng thấy được vẻ mặt này của tân đệ tử, hơi bĩu môi, ánh mắt xẹt qua tia khinh thường. Nhưng nhìn thấy Hứa Tử Yên vẫn trầm tĩnh, trong lòng không khỏi dâng lên một chút kính nể, thầm nghĩ trong lòng: “Ban đầu nghe thủ hạ báo cáo, trong lòng còn không tin lắm, hiện tại giáp mặt mới thấy, quả nhiên có chút hào khí.” Vì thế, vẻ mặt và giọng điệu của bốn người đều tôn kính hơn nhiều, Hứa Đông Tuyết cười lanh lảnh, phong thái nổi bật tiến lên một bước, mặt mày rạng rỡ nói: “Tử Yên muội muội, gia tộc truyền đến mệnh lệnh, muốn ngoại đường chúng ta xuất ra năm trăm đệ tử, ngày mai theo gia tộc cùng đi đến Thông U cốc ngoài thành ngăn cản yêu thú. Bốn người bọn ta đã thương lượng một chút, từ mỗi bang bọn ta phái ra một trăm hai mươi người, như vậy sẽ có bốn trăm tám mươi đệ tử, hai mươi đệ tử còn thiếu sẽ do tân đệ tử các muội xuất ra. Muội thấy thế nào?” Hứa Đông Tuyết vừa dứt lời, sắc mặt tân đệ tử lập tức biến đổi, bọn họ tổng cộng mới có ba mươi mấy người, hiện tại bỗng chốc đòi đưa ra hai mươi người, vượt quá một nửa. Hơn nữa tu vi mấy tân đệ tử đều thấp, đều là cảnh giới Hậu Thiên tầng thứ năm, tầng thứ sáu. Tu vi cao nhất chỉ có một mình Hứa Tử Yên, biểu hiện trước mặt mọi người cũng chẳng qua là Hậu Thiên tầng thứ bảy. Quan trọng hơn là, bọn họ vừa tiến vào ngoại đường đã trở mặt cùng các đệ tử cũ, như vậy, bọn họ theo quân xuất chinh, các đệ tử cũ này khẳng định sẽ không chiếu cố bọn họ. Yêu thú rải rác khắp cả chiến trường, bọn họ chẳng phải chỉ có một con đường chết? Vì thế, bọn họ đều dùng ánh mắt sợ hãi và tội nghiệp nhìn Hứa Tử Yên, hy vọng nàng có thể làm chủ thay bọn họ. Hứa Tử Yên cũng thấy được biểu cảm của bọn họ, trong lòng không khỏi thở dài, sợ chết như thế, cho dù có sống đến trăm tuổi, cũng sẽ không có tiến bộ gì, cuối cùng chỉ trở thành một cái giá quần áo, hay làm cỗ máy quét dọn mà thôi! Đột nhiên, ánh mắt Hứa Tử Yên sáng ngời, nàng bắt gặp Hứa Thanh Tuyết. Ở giữa những biểu cảm sợ hãi, Hứa Thanh Tuyết trầm tĩnh đặc biệt khiến người khác chú ý. Nàng không chỉ trầm tĩnh, quả thực chính là lãnh tĩnh! Là rất lạnh! Cũng rất tĩnh! Trong lòng Hứa Tử Yên biết mình không thể cự tuyệt yêu cầu của Hứa Đông Tuyết, như vậy sẽ mất đi đại nghĩa, không có đại nghĩa, sẽ bị gia tộc vứt bỏ. Hiện tại Hứa Tử Yên không còn như lúc mới tới, nàng đã có rất nhiều hiểu biết về thế giới này. Nàng biết sau lưng một người tu luyện có một gia tộc là quan trọng đến mức nào. Nếu không có gia tộc hỗ trợ, muốn trở nên nổi bật, hiện tại rất khó, cực kỳ khó! Nhưng mà, Hứa Tử Yên cũng không thể thay mấy tân đệ tử này làm chủ. Nàng không có thành lập bang hội, những tân đệ tử này cũng không phải thủ hạ của nàng, nàng không có quyền thay bọn họ làm chủ, nói cách khác, nàng cũng không có nghĩa vụ kia. Vì thế, Hứa Tử Yên hơi chắp tay với Hứa Đông Tuyết nói: “Đông Tuyết sư tỷ, ta và các người không giống nhau, ta không có thành lập bang phái, bọn họ cũng không phải thủ hạ của ta, ta không có quyền làm chủ thay họ, ta chỉ có thể cam đoan ta sẽ theo gia tộc xuất chinh.” “Ồ?” Hứa Đông Tuyết bất ngờ nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên, ngay sau đó lại nở nụ cười. Tiếp theo đổi sắc mặt, chuyển hướng sang phía tân đệ tử, mặt trầm xuống nói: “Lời của Tử Yên muội muội các ngươi đã đều nghe rõ rồi chứ?” Dứt lời, ánh mắt Hứa Đông Tuyết uy nghiêm đảo qua mọi người, trong lòng tân đệ tử dâng lên một trận tuyệt vọng, tâm lý sợ hãi, đồng thời sinh lòng oán hận với Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên nhìn thấy biểu cảm của mọi người, trong lòng không khỏi thở dài. Biết mấy tân đệ tử này về sau sẽ nhen nhóm mầm móng oán hận với mình ở dưới đáy lòng, sẽ không thân cận với mình giống lúc trước nữa. Nhưng Hứa Tử Yên không sợ điều này, những người trước mắt nhất định sẽ chỉ là khách qua đường vội vã trong cuộc đời nàng. Hứa Tử Yên tin chắc, không bao lâu nữa, những người này sẽ không còn liên hệ gì với nàng. Nhưng mà, dù sao bọn họ cũng đã từng thân cận với mình, trong lòng Hứa Tử Yên vẫn nghĩ rằng, có thể giúp bọn họ một chút thì giúp một chút đi. Hứa Tử Yên đương nhiên sẽ không thay bọn họ biện hộ, mà chỉ muốn cổ vũ bọn họ, hy vọng bọn họ có thể vượt qua nỗi sợ hãi trong nội tâm của bản thân, tiến tới chiến trường yêu thú. Ở trong chiến đấu rèn luyện, tìm kiếm đột phá. Nếu những tân đệ tử trước mắt lần này sợ hãi. Như vậy lòng bọn họ đã không thích hợp tu luyện, tu tiên là cái gì? Chính là tranh với trời! Không có dũng khí lớn, khí phách lớn, làm sao có thể tu luyện thành công? Hơn nữa nghe lời của Hứa Đông Tuyết rõ ràng có ý xúi giục, những người này một khi bị Hứa Đông Tuyết xúi giục trong lòng sẽ sinh ra oán hận với mình, chuyển hướng gia nhập thế lực bên đó, như vậy khẳng định bọn họ sẽ trở thành vật hy sinh. Chuyện này vốn chẳng liên quan gì tới Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên cũng không cần, nhưng Hứa Tử Yên lại không muốn bị người khác lợi dụng, bị người khác xem mình như công cụ. Vì thế, Hứa Tử Yên tiến lên một bước, hấp dẫn lực chú ý của mấy tân đệ tử, nói nhàn nhạt: “Các vị đồng tông huynh đệ tỷ muội, chúng ta thực lực kém, ở ngoại đường chỉ là tấm đệm của người khác. So với Đông Tuyết sư tỷ và bốn vị bang chủ kém hơn rất nhiều, nhưng ta muốn nói, nếu sự chênh lệch giữa chúng ta và Đông Tuyết tỷ tỷ giống như trời với đất, như vậy ta muốn hỏi một câu, bọn Đông Tuyết tỷ tỷ so sánh với nội đường đệ tử thì sao?” Chúng tân đệ tử khẽ ‘a’ một tiếng, thầm nghĩ: “Đúng vậy, chúng ta so sánh với bốn đại bang hội chẳng là gì. Nhưng bọn họ và nội đường đệ tử chắc chắn cũng không chả tính là gì!” Hứa Đông Tuyết bị Hứa Tử Yên ngăn cản chủ đề của mình, trong lòng liền có chút không vui, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài. thầm nghĩ: “Mặc kệ ngươi nói thế nào, ngươi cũng phải gộp cùng mười chín kẻ khác thành số lượng hai mươi người ra khỏi thành. Ở ngoại đường ngươi được gia tộc bồi dưỡng trọng điểm, nhưng đợi đến khi tới Thông U cốc, đại chiến bùng nổ, hết sức hỗn loạn, đến lúc đó phái ngươi đến nơi nguy hiểm, xem ngươi có còn mạng trở về hay không!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]